SAO ANH LẠI LẤY CHỒNG EM - Trang 64

nơi đây. Già Vika quay mặt không nhìn tôi. Có lẽ đứa trẻ như tôi đi gần tới
câu chuyện tình trên ngọn núi Ama.

- Con trở về xuôi đi. - Già Vika nói với tôi trong bữa ăn sáng.

- Già đuổi con ư? - Tôi hờn dỗi, thú thực tôi đã rớm nước mắt.

- Con đến đây ta thấy vui nhưng con đã xáo trộn khá nhiều thứ.

- Cuộc sống của già ư?

- Không, ngọn núi sụt xuống nhanh hơn.

- Già nên trách dòng suối Vika mới đúng chứ?

- Tình yêu ai lại hờn trách.

Điều này có thể cảm nhận được. Mỗi đêm khi dòng suối Vika cất lên

âm thanh thê lang thì ngọn núi Ama lún xuống một chút. Bằng chứng là cái
chòi đã nghiêng về phía dòng suối Vika, nó có thể bị nhào xuống suối trong
vài hôm nữa. Mỗi khi núi Ama bị lún là đàn khỉ kêu lên dáo dác. Tôi và già
Vika phải đi trấn an chúng bằng những quả dâu da hoặc ngô, khoai. Lũ khỉ
cũng đã quen dần với tôi nhưng chúng chưa hề dụi mũi vào chân tôi như
thường làm với già Vika. Tôi thèm điều đó. Tôi cũng tóm được nguồn gốc
của lũ khỉ. Hồi đầu chúng chỉ có một đôi, một con đực và một con cái. Già
Vika nói đấy là quà của một người nhưng người đó không thấy trở lại để
mang chúng về. Già Vika đã nuôi chúng năm mươi năm, chúng sinh sôi nảy
nở, giờ ở đây trở thành "vương quốc khỉ".

Tôi bắt đầu có thói quen thở dài như già Vika. Tôi trốn phố lên rừng.

Tôi không thể sống nổi ở đấy thêm một ngày dù nó có nhiều thức ăn của
người còn lên đây tôi ăn cùng lũ khỉ. Tôi rất sợ cảm giác khi bị già Vika
đuổi tôi trở về. Có thể lúc đó tôi sẽ làm dòng suối Vika ở thành phố. Già

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.