SAO ANH LẠI LẤY CHỒNG EM - Trang 73

- Thì đó là vùng hoa pơ lang nở nhiều nhất.

- Thế thì đã sao?

- Anh còn nhớ Mẫn không? Cái người về làng mình năm trước?

- Có nhớ, tôi mới vừa điện thoại trước lúc chạy sang dẹp loạn. Mẫn đã

không còn nhớ tôi.

- Ở đó làm gì có sóng.

- Ý anh là Mẫn đang ở Trầm ư?

- Đúng như thế, tôi đã nghe người bản nói có người lạ ở làng gần năm

nay, tôi nghĩ đó là Mẫn.

Thiên lại ngồi yên lặng. Không thể như thế được, người nghe điện

thoại vừa rồi cũng xưng tên là Mẫn. Mà giả sử Mẫn có mặt ở Trầm thì giờ
này Mẫn cũng phải về nhà. Không ai ở lại rừng giữa mùa này cả. Trừ
những người phải thực hiện nhiệm vụ.

Nghĩ xong Thiên lại phủ định ngay điều mình nghĩ, nếu xem hoa pơ

lang nở, xem nước chảy mây trôi là nhiệm vụ của Mẫn thì cũng có thể lắm.
Có thể Mẫn ở lại rừng trong suốt năm qua. Thiên lấy vội túi vơ vào đó mấy
bộ quần áo rồi giục Hóa đi cùng. Hóa ngăn lại vì giờ là giữa đêm, đường
vào Trầm lại khó khăn vô kể. Thiên đặt chiếc túi xuống bật điện thoại xem
những bức ảnh Mẫn chụp vào mùa trăng năm trước.

Bức ảnh không đẹp nhưng nó gắn liền với nhiều kỷ niệm nên nó có ý

nghĩa đối với Thiên. Lúc tiễn Hóa về, Thiên ngồi ngay ở bậc tam cấp. Đó là
nơi Mẫn ngồi chờ Thiên suốt đêm khi anh đi làm nhiệm vụ. Thiên mỉm
cười, có chút gì đó nhỏ bé cứ quẩn quanh đâu đây, rất gần và ấm áp. Dường
như uống rượu cũng phải có tri kỷ. Trong đặc hà sa số thức uống có men thì
rượu là loại kén bạn nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.