SAO ANH LẠI LẤY CHỒNG EM - Trang 74

Mẫn không nói nhiều, chỉ quan sát và cười. Lâu lâu Mẫn mới nói một

câu đầy ngụ ý. Thiên hay đùa Mẫn là nói chữ. Vì mỗi câu nói của Mẫn
khiến Thiên phải chau mày suy nghĩ. Có lần, Mẫn nói về hoa pơ lang mà
đến bây giờ Thiên vẫn còn nhớ “Cái bông hoa đẹp đẽ nhường kia lại trổ
trên một loại cây xù xì đầy gai góc, lúc tàn rơi hoa còn bị gai xuyên tím
bầm...”. Ngày mai, Thiên sẽ vào Trầm. Để xem con người ấy thực sự có ở
đó không.

Thiên trở vào giường ngủ nhưng không khép cửa. Đến quá đêm anh

thức giấc, thấy có người đứng ngoài cửa. Thiên dụi mắt rồi bật đèn pin,
trước mắt anh một người đàn ông râu tóc xồm xoàm trông khó coi. Thiên
chưa từng gặp người này. Chắc chắn thế. Thiên có tài nhận người vào loại
bậc nhất cho nên anh chắc chắn tới điều này.

- Còn rượu cho tôi không? - Người đàn ông hỏi.

- Ông là ai?

Người đàn ông chỉ cười và hất hàm ngụ ý Thiên phải trả lời câu hỏi.

- Còn một chum rượu.

- Uống được rồi.

- Tôi để dành cho tri kỷ của tôi.

- Thế là tốt rồi.

Người đàn ông tự nhiên đặt túi áo xuống chiếc bàn gỗ rồi trở ra ngoài

lấy nước rửa mặt. Thiên đi theo quan sát. Đúng là anh chưa từng gặp người
đàn ông này nhưng những cử chỉ khá dạn dĩ khiến Thiên phải cả nể. "Tôi
đói bụng rồi, lấy cơm cho tôi ăn đi." Người đàn ông nói với lên, Thiên mỉm
cười. Anh chưa từng gặp vị khách nào quái đản thế. Vào nhà hỏi rượu bây
giờ đến lượt kêu đói. Kiểu như đứa trẻ ấy. Hơi khó chịu bởi cách cư xử này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.