SAO ANH LẠI LẤY CHỒNG EM - Trang 90

người con trai nằm trên cát. - Con tha thứ cho nó đi - giọng ông cầu khẩn.

- Tôi không phải là Vô Tích thưa ông, - Tuần đáp - tôi chỉ là người lái

đò trên bến Vô Tích.

- Thế anh từ đâu đến và rồi anh ra đi từ đâu, anh sẽ ra đi như thế nào?

Tha thứ cho nó đi, một lần thôi để bến đò Vô Tích không còn lạnh...

Lão già đã đi thật xa, lão không chờ mong câu trả lời từ Tuần hay bất

cứ người nào đấy ở bến sông này. Ba ngày sau không thấy ai trở lại đón
chị, và Tuần lang thang đi trên những bãi cát vàng trong những câu hát
buồn nối đuôi nhau bất tận.

Tuần đi tìm chị. Trông mắt anh mỏi mòn nhìn từ phía hàng dương

xanh ra những con nước xa xa, rồi tầm mắt anh treo về cuối con sông. Sáng
Tuần đi, tối anh trở lại bến đò ngồi thổi sáo. Tiếng sáo cất lên buồn cả mặt
sông, tiếng sáo rét cả không gian và ngọn gió không dám về đối diện. Qua
mấy tuần trăng nhưng chị không trở lại. Qua mấy dịp hoa xoan rụng tím cả
mặt sông nhưng chị vẫn không trở lại. Tiếng sáo Tuần vẫn réo rắt và người
Tuần gầy đi trông thấy. Anh vẫn ở lại đò, dường như cuộc sống của anh đã
khác xưa ở sự chờ đợi một bóng người.

Mùa xuân nữa lại về, hoa xoan bắt đầu lú nhú nở màu tím nhạt. Khắp

con sông phủ đầy hoa xoan tím. Hương hoa xoan thơm ngát cả mặt sông.
Tuần ngồi phía cây trâm bầu, phía bên kia sông có đám cưới ai to lắm!
Chiếc đò này nối đuôi chiếc đò kia, và người, và hoa phủ kín cả chục con
đò. Nhưng lục tìm mãi vẫn không nhìn thấy chú rể và cô dâu. Những con
đò nối đuôi nhau chạy về bến sông Vô Tích.

Đò cập bến, già trẻ gái trai khẩn khoản làm những công việc của mình.

Họ bê mâm cỗ xuống bến, hoa được đặt phủ trên bờ. Mọi thứ được bày
biện xong và hai hình nhân được họ bê xuống. Một hình nhân mặc áo chú
rể trông giống Vô Tích, cô dâu xinh tươi lạ kỳ và khuôn mặt trông giống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.