SAO ANH LẠI LẤY CHỒNG EM - Trang 98

Mẹ không trả lời tôi mà nhìn chăm chăm vào bức ảnh trên tường. Bức

ảnh đó chị Min chụp chung cùng bố mẹ của chị. Chị Min sống ở căn nhà
của họ khi lấy chồng, còn họ chuyển đến một nơi ở mới cách xa chị chừng
sáu trăm cây số. Bố không nhìn vào bức ảnh, hay nói đúng hơn bố chỉ nhìn
thoáng qua và muốn ra ngoài càng nhanh càng tốt. Trong căn phòng nhỏ,
chỉ tôi là ngạc nhiên khi nhìn bố mẹ có những đổi thay đáng nghi ngờ. Tất
cả xuất phát từ bức ảnh.

Tôi đồ rằng hoặc là bố hoặc là mẹ của chị Min, hoặc là cả hai người

họ có mối thâm tình nào đó với bố mẹ tôi. Tắt tất cả bóng đèn, kể cả bóng
đèn màu hồng tôi trở về nhà cùng con nuti. Nó sống ở nhà tôi suốt một tuần
lễ, sau hoàng tử đến đón nhưng nó không đi. Con mèo nuti sống phụ thuộc,
nó không dám bứt cảnh sống với con người để ra đi. Và kể cả hoàng tử,
chắc cuộc sống của hoàng tử cũng chỉ thế thôi. Không giống như chị Min,
chị dần dần tách ra khỏi cuộc sống phụ thuộc quá nhiều vào vật chất và chị
trở thành cá thể... đơn độc.

Tôi thương chị Min cũng vì lẽ đó. Phải chăng hoàng tử bỏ chị Min đi

cũng vì lẽ đó? Giờ hoàng tử đã về đón chị Min, chắc anh ta đã chấp nhận
lối sống của chị hoặc chị trở lại nguyên sơ, với lớp màu mà thế gian tô vẽ.
Tôi không biết, đêm nay lạnh tái tê. Tôi ôm con nuti ngồi trong căn phòng
nhỏ bé của mình nghe cuộc trò chuyện của bố mẹ vọng sang đây, tôi nghĩ
rằng mẹ đang giận dữ.

- Bây giờ rõ hai năm thành mười rồi.

- Bà có bé mồm đi không, Tim nó nghe thấy.

- Cuối cùng rồi nó cũng biết thôi, từ trước tôi đã ngờ rồi. Ông giấu kỹ

quá đấy. Và ông cũng rất tàn nhẫn, bao nhiêu năm con gái ông sống đơn
độc như thế mà ông chẳng hề nhón chân sang...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.