SAO ĐEN - Trang 1465

đành quay về chỗ xe tang. Cuộc tranh chấp kéo dài đã hơn tiếng đồng hồ
giữa trời nắng chang chang. Những bà con gần đấy cũng ra tham quan bàn
tán. Chị Huệ gọi mấy người thân đến bàn.

"- Số kiếp mẹ long đong. Chuyện chôn cất cũng không trót lọt. Cụ đi

nhanh quá, gia đình không có kinh nghiệm nên chưa kịp làm việc với chính
quyền địa phương. Nắng nóng thế này bắt người đưa tiễn chờ đợi mãi sao
được. Hay ta quay lại xin chôn ở Văn Điển vậy".

"- Không được đâu. Văn Điển cũng phải đăng kí trước để lên kế hoạch

gọi phu đào huyệt chứ. Đến đột xuất họ cũng bắt chờ, phiền hà chẳng kém
ở đây đâu"

"- Thì xin điện táng luôn. Chẳng lẽ chôn không xong, đốt cũng chẳng

được sao?".

"- Điện táng thì còn phải dự trù lâu hơn nữa!"

Ông chồng chị Huệ lúc này mới lên tiếng.

"- Dâu là con, rể là khách, nhưng tôi được thay con trai phụng dưỡng

cụ gần bốn chục năm tôi xin được đề xuất ý kiến. Nguyện vọng mẹ tôi
muốn địa táng để được nằm gần chồng ở quê hương. Vì thế mà chúng tôi
đã chắt chiu mua ngôi sinh phần những tưởng được vừa lòng mẹ. Nay thì
địa táng không xong, hoả táng cũng lỡ. Tôi xin đề xuất một phương án
khác. Hồi ở Hải quân chúng tôi có truyền thống thuỷ táng. Bất cứ binh lính
sĩ quan hễ tử nạn trên biển là được thả xác xuống nước! Mẹ đã sống tám
mươi sáu tuổi trên mặt đất, khi chết không chỗ chôn thì gửi xác xuống dòng
sông cho mát mẻ. Đất không thương thì biển cả nhận người có sao đâu.
Quê hương lại nằm sát bên con sông Hồng vĩ đại. Tôi đề nghị thuỷ táng cho
mẹ!".

Bọn trẻ thấy ý kiến mới lạ vỗ tay hoan hô. Mấy người lớn tuổi trù trừ

chưa quyết. Song trong tình thế quẫn bách cũng đành im lặng cho bọn trẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.