SAO ĐEN - Trang 1539

mẹ. Khi em về, chị em mình chia nhau mỗi đứa giữ một ít như của gia bảo.
Mỗi lần nhìn thấy là như có mặt người bên chúng ta.

- Em chỉ xin chị nhưng bức ảnh gần đây nhất của mẹ. Những kỷ vật

này bà dành cho các cháu, chị hãy làm đúng di chúc mà giữ lấy cho chúng.
Em vụng dại không biết mua quà gì cho thích hợp. Em có một khoản tiền
nhỏ nhờ chị mua giúp em.

Tôi mở va li đưa, chị nhìn qua rồi ngạc nhiên thốt lên.

- Trời ơi ngần này tiền mà em coi là nhỏ à? Em còn phải chi tiêu dọc

đường chứ. Cho chị tí chút thôi, nhiều thế này chị không dám nhận đâu!

- Đây là khoản tiền cậu Đức xin cơ quan cấp cho mấy đợt công tác.

Xưa kia em chưa từng xin và cũng chẳng khi nào nhận lương. Hôm nay em
mới nghe nói đơn vị hàng năm đều chuyển cho mẹ một khoản trợ cấp.
Riêng em thì chưa bao giờ gửi quà cho anh chị và các cháu. Nguyên tắc bí
mật không cho phép em được liên lạc bưu điện, thư tín với gia đình. Nay có
cơ hội gặp nhau, xin chị đừng từ chối món quà nhỏ của em.

Chị Huệ cảm động.

- Cảm ơn em! Anh chị còn nghèo nhưng không khổ nữa. Hai vợ chồng

sống bằng lương hưu cũng tạm đủ. Chỉ còn lo cho cháu Hoa ăn học. Sang
nam cháu ra trường kiếm được việc làm là đỡ rồi. Cháu cứ ao ước có chiếc
xe máy. Cậu cho quà thế này thì thừa sức mua rồi.

- Thế thì chị mua ngay đi cho nó mừng. Thiếu bao nhiêu em bù cho

đủ.

Tối hôm đó anh Sinh (chồng chị Huệ), cháu Hoa, vợ chồng cháu Vinh

tập trung cả lại ăn mừng tôi về thăm nhà. Cháu Hoa tranh ngồi bên tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.