SAO ĐEN - Trang 211

Cậu khẽ gật và bảo chúng tôi:

- Ta ra bãi đi, giờ này tắm nắng thì tuyệt.

Chúng tôi thay quần áo, khóa xe và kéo ra bãi tắm. Chúng tôi lựa một

chỗ thích hợp để vừa tắm nắng vừa nói chuyện. Lúc đó cậu Đức mới vỗ vai
chúng tôi cười:

- Gián điệp gì mà chẳng tuân theo nguyên tắc nào cả. Mật khẩu vứt

đâu hết. Chưa chi đã ôm chầm lấy "Cậu Đức! Cậu Đức !'" Chán cho tinh
thần cảnh giác của các cháu. Lỡ "cậu Đức giả" thì sao?

- Ôi, cháu nhìn cậu là cháu nhận ra ngay? - Dung láu táu - Đôi mắt và

trí nhở của cháu còn tốt lắm đóng giả ai thì được chứ không thể đóng giả
cậu được.

- Còn cháu thì rất cảnh giác. Cháu cầm súng gác cho Dung. Cháu thực

không ngờ gặp cậu. Hạnh phúc quá. Cậu vào trong này từ bao giờ ạ?

- Cậu vào gần một năm nay rồi. Nói chung cậu ở ngoài cứ, chỉ có việc

đặc biệt mới phải vào đô thành. Hôm nay theo điện của trên là người khác
đến gặp các cháu. Cậu tranh việc này vì cậu rất nhớ và mong gặp chúng
mày. Hơn nữa cậu cố gắng hạn chế số người biết nhặt các cháu, ít chừng
nào hay chừng ấy.

Cậu kể ngay chuyện gia đình chúng tôi trước tiên. Mẹ tôi vẫn khỏe và

sống với vợ chồng chị Huệ ở Hà Nội. Trước khi đi B cậu cũng đến chơi vài
ngày. Cậu cũng xuống Hải Dương thăm ông bà bên Dung và bên anh Hải.
Cậu báo tin cháu Thu Hiền rất giống bố, xinh gái, học giỏi và cũng đeo
kính cận. Cậu kể về miền bắc. Chúng tôi khát khao nuốt từng lời của cậu.
Cậu có mang ảnh của gia đình chúng tôi vào nhưng hôm nay không mang
theo. Ngân sẽ chuyển đến Dung sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.