SAO ĐEN - Trang 272

muốn tước đi cái ưu thế nhỏ nhoi của họ, đó là sự tránh đòn. Sự thách thức
của chúng ta là bất công, là một mưu đồ xấu. Một trận đấu như vậy là gian
lận, không có danh dự và đáng xấu hổ. Nếu bây giờ họ nêu ra một quy ước:
quân số bằng nhau, vũ khí như nhau, liệu chúng ta có vui lòng chấp nhận
trận đấu không?

John Antonio cảm thấy lúng túng và thất vọng.

- Cứ tiến hành kiểu này thì bao giờ ngã ngũ? Oét-ti có xin đến một

triệu quân cũng không đủ khả năng giành thắng lợi. Chính vì thế mà tôi
không muốn anh sang đây. Anh dính líu vào công việc của chúng tôi chỉ
thêm khổ anh thôi. Tôi thành thực tin ở thiện chí của anh, nhưng anh đã đặt
thiện chí đó vào một chỗ không thích hợp.

Antonio bỏ tất cả thời gian của hai ngày nghỉ để viết một bài gửi cho

một tờ báo Mỹ. Anh rất vất vả vì đây là lần đầu, một công việc xa lạ với
anh. Nhưng John cảm thấy cần gào thét lên cái suy nghĩ của mình cho mọi
người nghe thấy. Chính cái nhiệt tình đó giúp anh vượt qua những khó khăn
về kỹ thuật. Tên bài báo là "Cuộc đánh lộn của hai thằng mù". Anh mô tả
cuộc chiến tranh này là vô bổ, là điên rồ, chỉ gây ra tàn phá. Cả hai phía
đều mù quáng về mục đích, ảo tưởng về thắng lợi và cuối cùng sẽ có chung
thất bại. Đã thế họ còn phá nát những gì quanh họ và gây tổn thương cho cả
nhân loại. Quan điểm của anh là bi thảm.

Là tiếng nói của một sĩ quan ở chiến trường, bài báo có tiếng vang

rộng lớn và gây bất bình trong giới lãnh đạo quân sự. Vài viên tướng chỉ
trích anh làm cho anh càng nổi tiếng càng muốn tranh cãi.

Tôi không đồng tình với anh đến quá nửa. Nhưng tôi chấp nhận anh

bởi lẽ anh chưa thể có nhận định sâu khi anh mới thực sự bước vào cuộc
chiến có vài tuần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.