SAO ĐEN - Trang 356

- Tôi định thử lại một lần nữa. Kỳ này đành đi một mình bỏ thằng bé

lại. Cứ lấn bấn hai cha con thì đến chết cả.

- Vợ con mình đi cả rồi.

- Trời, sao anh Tư biết. Mình viết thư về không có người nhận, họ

chuyển trả lại. Mình đành viết cho cô em gái. Nó lên thăm và cho hay cả
nhà đã vượt biên rồi. Không biết họ đi đâu.

- Anh không có bà con ở ngoại quốc sao?

- Có đó nhưng là bà con xa thôi.

- Có tiền bạc gửi ngân hàng ngoại quốc không?

- Đâu có. Mình đông sắp nhỏ, xài hết trọi, chẳng có dư thừa gởi ngân

hàng.

Tôi thở dài:

- Anh chị tôi ra đi cả. Họ chuyển tài sản sang Pháp sang Thụy Sĩ từ

nhiều năm nay. Có cô em coi thằng cháu cứ nấn ná chờ tôi nên kẹt lại. Tai
hại quá. Tôi mà một mình như anh Tư, tôi đi dễ ợt.

Tùng Lâm nhìn tôi vẻ thăm dò:

- Tất cả đều muộn rồi. Đi sao thoát.

- Vẫn còn thời cơ. Mỗi người chỉ cần ba "cây" là đủ.

- Bây giờ chỉ còn hai bàn tay trắng. - Tùng Lâm nhún vai.

- Đi với đệ? Đệ sẽ giúp anh Tư, cốt cứu lấy mạng người, vàng bạc giờ

đây còn có ý nghĩa gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.