SAO ĐEN - Trang 360

Chúng tôi theo con đường mòn ven sông. Đôi chỗ gặp một xóm nhỏ

thưa thớt chúng tôi tìm đường tránh. Một giờ sau tôi quyết định bỏ sông
Đắc Két rẽ về hướng Nam tìm đường 16. Tùng Lâm cắn răng vừa đi vừa
thở, bước thấp bước cao.

- Mai về Sài Gòn ta kiếm chai Whisky bồi bổ lại sức lực.

Nghe đến rượu đôi chân Tùng Lâm cũng lẹ lên đồi chút. Khi đến

đường 16 tôi kéo anh đến một tảng đá bên bờ suối ngồi nghỉ để tôi đi quan
sát đường.

- Lạc nhau thì sao? - Tùng Lâm lo lắng hỏi tôi.

- Anh Tư cứ nghỉ, đệ đi quan sát đường đi cho chắc chắn, kéo anh đi

càng thêm mệt. Chút xíu đệ quay lại thôi. Sinh tử có nhau, anh Tư yên tâm.

Tùng Lâm bằng lòng ngồi chờ. Tôi đánh dấu lối rẽ rồi theo lộ đi tìm

điểm hẹn theo chỉ dẫn của cậu Đức. Chỉ vài phút sau tôi gặp cây cầu và tiếp
đó một ngã ba. Tôi tìm được ba hòn đá ở vệ đường bên trái. Tôi yên tâm
quay lại chỗ Tùng Lâm. Thấy tôi về anh mừng lắm.

- Đi tiếp chứ?

- Dạ. Đến quá ngã ba ta nghỉ lại chờ đi nhờ xe. Tùng Lâm đứng dậy.

Không đi bộ quen, bàn chân chúng tôi đều rát bỏng. Cực quá trời, đau
muốn chết luôn.

- Ráng lên anh, con đường đến tự do đâu có dễ dàng.

Anh cố lết đến ngã ba cơ hồ như không còn đi nổi nữa. Cũng may là

đã đến điểm chờ. Tôi dìu anh xuống bờ suối, trải tấm ni lông lên mặt cát và
cả hai nằm xuống. Đồng hồ chỉ người hai giờ, trăng thượng tuần đã lặn, cao
nguyên se lạnh, tiếng chim tử quy vẫn đều đều gọi bạn trong rừng khuya.
Vài phút sau Tùng Lâm đã cất tiếng ngáy nặng nề...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.