SAO ĐEN - Trang 376

- Hiện giờ chúng ta đang ở trong cửa Lạch Nhì, nam cồn Cát Đen bốn

kilômét. Biển Đông ở phía trước mười hải lý. Chúng ta còn đi trong vòng
nguy hiểm chừng một giờ hai mươi phút nữa. Tôi đoán đó là vùng tuần
thám của khinh hạm Cộng sản. Ngoài vùng nước sâu một trăm tám mươi
bộ có thể gặp những pháo hạm lớp Komar có ra-đa kiểm soát bề mặt nhưng
loại này họ có ít nên mối hiểm nguy cũng giảm đi. Trong vùng ven này ta
phải tắt đèn pha, quan sát tàu tuần tiễu bằng mắt thường để tránh họ. Nếu bị
đuổi, ta sẽ tăng lực chạy với tốc độ hai mươi hải lý một giờ. Tàu ta nhẹ,
máy khỏe, họ dễ bị mất mục tiêu. Ra vùng biển quốc tế ta an tâm hơn.

- Thôi được, bây giờ ta cứ phải chuẩn bị đối phó với những trạng

huống xấu nhất!

Bảy Dĩ xách chiếc va-li to đại ra đặt giữa ca-bin.

- Của cải chi mà nặng dữ thế anh Bảy? - Hào hỏi.

- Vàng đó! Xài hết mấy thứ này là vừa đến lúc về bên Chúa? Ha! Ha!

Ta phải mở sẵn ra để hối lộ cán binh Cộng sản nếu có cuộc đụng độ không
mong đợi xảy ra? Quý anh em đồng tình chớ!

Bảy Dĩ hì hục mở khoá rồi bật nạp va-li ra. Bọn tôi trố quắt nhìn. Y

nhẹ nhàng tháo một lớp vải bạt: hai cây M.79, một cây AR.15 và những
băng đạn sáng chói.

- Trời, anh Bảy nói vàng, bọn tôi mừng quá, té ra mấy thứ này.

- Vàng đó chớ. Tôi phải bỏ ra cả chục lượng vàng mới mua nổi mấy

thứ quốc cấm này. Với chúng ta nhiều lúc quý hơn vàng - Mặt Bảy Dĩ trở
nên nghiêm trang - Tôi đã phải lo tính kỹ cho chuyến đi sanh tử này. Nếu
gặp cộng quân thì chỉ có thể xảy ra hai điều. Một là ta phải đạp lên xác
chúng mà chạy thoát. Hai là nộp mình cho chúng để rồi nhận những viên
đạn vào sọ. Thưa tướng quân - Y quay lại nói với Tùng Lâm - Tướng quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.