SAO ĐEN - Trang 439

- Nhưng Cộng sản thiếu rượu Cognac và không có người đấm lưng!

Cụ bảo bỏ ngoài tai những câu đùa châm chọc của bạn bè. Cụ vẫn

bình thản nói tiếp:

- Việt Minh kết án tử hình vắng mặt tôi. Pháp bắt tôi nhốt vào Hỏa Lò

mấy lần. Cựu Hoàng quở trách và bỏ qua lời can gián của tôi. Ông Diệm
nghi ngờ tôi. Ông Khánh lo sợ tôi. Ông Thiệu theo dõi tôi... Đến khi ông
Minh, ông Mậu vời tôi ra gánh vác việc chung, làm rường cột cho xã tắc thì
vận nước đã hết. Tôi từ chối - Cụ Hoàng Cơ Bảo thở dài đau đớn - Chỉ có
bạn bè, chỉ có công chúng là yêu thương, kính trọng tôi. Tôi sẽ không bao
giờ phụ họ. Tôi ra đi với hai bàn tay trắng, nhưng tôi thấy vai mình vẫn
nặng nợ quốc dân. Mình tôi không thể để vàng bạc vinh hoa chiếm chỗ của
nghĩa vụ. Tôi sẽ chịu đựng cuộc sống thanh bần đến hết đời, nhưng nguyện
sẽ hiến nốt nắm tương tàn cho cố quốc - Nói đến đây cụ Bảo lấy khăn tay
thấm thấm nước mắt - Tôi không thể sống an nhàn khi năm mươi triệt đồng
bào mình còn bị đầy dọa dưới gót sắt Cộng sản. Phải tìm đường mà cứu lấy
non sông. Các đấng tiên liệt như cụ Nguyễn Thái Học, cụ Phan Bội Châu,
cụ Phan Chu Trinh, cụ Cường Để há chẳng phải là những tấm gương để
chúng ta noi theo? Các cụ tuy công chưa thành nhưng danh bất diệt. Ở nơi
quốc ngoại xa xôi này đêm đêm tôi vẫn đốt nén hương trầm vái về đất tổ
Tôi sẽ kêu gọi cộng đồng người Việt nơi hải ngoại hướng về quốc nội. Tôi
sẽ cảnh giác cộng đồng quốc tế hậu thuẫn cho những người Việt Nam tự do
đấu tranh chống cộng đến cùng, ngõ hầu chuyển thay được tình thế bi thảm
hiện nay.

Tướng Thiết Vũ tỏ ra thất vọng.

- Khó lắm cụ ơi! Đã có lúc trong tay ta có cả triệu quân, dưới sự yểm

trợ của sáu trăm ngàn quân Hoa Kỳ, trên năm ngàn phi cơ hàng trăm pháo
hạm mà chúng ta còn chịu bó tay nữa là bây giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.