SAO ĐEN - Trang 516

- Tôi đến quân doanh như vậy liệu có tiện không?

- Trời ơi, hiền đệ cũng là nhà binh. Mình là chỉ huy căn cứ, chi mà

không tiện.

Nói xong anh thu xếp đồ đạc cho tôi. Tôi trao thìa khoá cho chủ khách

sạn nhưng vẫn giữ buồng. Tôi dự định còn ở lại đây ít lâu nữa.

Mật cứ Béta nằm trong một khu rừng thưa. Một diện tích chìm mười

hec-ta được chăng kín dây kẽm gai. Giữa khu đất là một cụm nhà mái tôn
thấp được bao quanh bởi một bức tường chắc chắn. Một chiếc cổng sắt kín
mít không thấy bóng lính gác. Tùng Lâm bấm còi xe, hai cánh cửa từ từ mở
ra. Bên trong hiện ra một cái sân rộng. Bốn nếp nhà quây thành hình vuông.
Xe chúng tôi lao qua cổng đến thẳng ngôi nhà đối diện. Có mấy người cả
nam lẫn nữ chạy ra cúi đầu chào. Tùng Lâm bảo một cô gái ra xách đồ đạc
của tôi vào một căn phòng khá rộng rãi.

- Toa là thượng khách, toa nghỉ đây. Buồng tư lịnh liền bên thôi. Bảy

Dĩ thỉnh thoảng cũng đến nghỉ ở đây vài bữa. Có một lần Warrens đến kiểm
tra rồi đi ngay. Thằng Mẽo chê bẩn không chịu ở căn phòng kém tiện nghi
này. Hắn về Voca City đã hơn. Ở đây không có gì để giải trí.

Tùng Lâm bấm chuông. Một cô gái mặc mini Jupe môi son má phấn

bước vào. Cô ta gật đầu chào tôi rất lễ phép rồi quay sang Tùng Lâm:

- Thưa tướng quân cần gì ạ?

- Cho mấy chai la-ve và ít trái cây, nghe.

- Dạ.

Khi cô gái mang đồ uống vào, Tùng Lâm nói nửa như ra lệnh nửa như

đùa vui:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.