SAO ĐEN - Trang 631

Tối hôm đó Hào lại rượt theo con tàn dẫn đường. Đến hai mươi hai

giờ thì tàu tới bến đỗ trong rừng dừa nước. Một toán người xuống tàu bốc
hàng. Họ chuyển sang ghe lớn để đưa đi đâu không rõ. Trả hàng xong
thuyền dẫn lại đưa anh ra sông Hậu. Đến gần Cần Thơ, Hào cho tàu neo lại.
Sau hơn hai ngày đêm làm việc căng thẳng Hào đã lăn ra ngủ như chết.
Sáng ra anh lần lượt cho phép từng người lên bờ một giờ để ăn nhậu. Hào
nóng lòng mong đến giờ hẹn. Mười giờ đến lượt anh lên bờ. Anh nhảy lên
xe ôm vào thành phố Cần Thơ.

Dì Ba Tân là em họ của mẹ hào. Hai gia đình ít đi lại nên chưa chừng

bà Ba cũng chưa biết là Hào đã ra đi. Giả sử như bà có hỏi thì anh chàng có
thể nói quanh là có vài lần định đi nhưng không thoát, nay thì không còn đủ
tiền để đưa vợ con đi nữa.

Vừa xuống xe thì anh đã thấy Thủy, con gái anh đứng ngay trước cửa.

Hào toan lao lại con, nhưng ánh mắt của Thủy đã ngăn anh lại.

- Ba đã về! Bà chờ ba mãi cứ tưởng ba bận bữa nay không xuống

được.

Hào rơm rớm nước mắt nhìn con. Trời, sao con nhỏ lớn mau vậy. Từ

một đứa trẻ ốm nhom, nay đã trở thành một cô gái óng ả xinh tươi. Anh
nghe con gái nói nhỏ:

- Ba cứ giả đò như vẫn ở Sài Gòn đừng nói gì về chuyện di tản. Bà Ba

không biết đâu.

- Bác Hùng có đến đây không?

- Bác đưa con xuống mà. Bác còn đi đâu có công chuyện gì đó. Bác

bảo hai ba con cứ nói chuyện trước. Mười một giờ bác về.

Hào theo con vào nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.