SAO ĐEN - Trang 859

cháu bấy lâu. Xin quý vị cảm thông cho tôi, vì đây là ý nguyện của cả gia
đình và thân tộc chúng tôi bên Hồng Kông. Còn Jimi cháu chuẩn bị mọi
thứ, sáng mai ông đón.

Cả gia đình cố giữ ông Hứa nghỉ lại đây để bàn thêm, nhưng ông nhất

định từ chối vì đã có hẹn với người bà con Hoa Kiều ở Ringbourne.

Khi ông Hứa đi rồi, bà Lệ Ngọc ôm mặt khóc rưng rức. Jimi ôm lấy

bà:

- Má ơi, con không đi đâu cả. Con ở đây với má, xin má đừng buồn!

Và rồi chính cô gái cũng òa lên khóc theo.

Bà Lệ Ngọc bàn: Jimi phải giả vờ ốm, xin cụ Bảo cho cái đơn thuốc

giả và ghi là bệnh nhân không được đi máy bay. Bạch Kim thì cho là chỉ
cần đưa Jimi đi chơi một ngày. Nếu ông cụ có đến thì nói thẳng là Jimi
không muốn theo cụ về Hồng Kông nên bỏ đi chơi đâu mất! Còn Quang
Trung thì nêu ra sáng kiến: Nếu ông Hứa đến thì giấu Mi vào buồng tắm là
ông chẳng thê tìm được!

Từ chuyện khóc thành chuyện cười, cả nhà vui vẻ. Cuối cùng luật sư

Phan Quang Ân nói với mọi người:

- Hãy bình tĩnh, tình thế đâu đã đến nỗi tuyệt vọng? Việc gì phải bày

đặt ra những màn kịch trẻ con vậy. Nếu Jimi vẫn muốn ở đây với chúng ta
thì ta hoàn toàn có thể thuyết phục được ông già. Cả về tình lẫn lý, ông đều
ở thế yếu. Cùng lắm thì ta nhờ luật pháp can thiệp. Điều mà ta không muốn
sử dụng đến. Quyền cao nhất đi hay ở là do Mi quyết định.

Tối hôm đó Quang Trung rủ Jimi ra ngồi chơi ngoài vườn cây. Đây là

lần đầu tiên hai đứa ngồi với nhau trong bóng tối của một vòm lá. Quang
Trung tha thiết nói với Jimi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.