SAO ĐEN - Trang 95

Năm 1954 qua đi nhanh chóng. Thấm thoát đã đến lễ Thiên chúa

giáng sinh. Mặc dù không đi đạo nhưng trong căn phòng chính ngôi biệt
thự của ông Cự Phách cũng cho dựng một cây thông Nô-en đồ sộ. Hàng
trăm ngọn điện màu thay thế cho những ngọn nến lấp lánh. Đêm nay sẽ có
tiệc rượu, sẽ có vũ hội, nhưng tôi vẫn thấy có một cái gì lạc lõng đối với
miền đất nhiệt đới này. Người ta cũng làm cả ông già tuyết bằng bông
nhưng tiếc là không có trẻ con. Ngôi nhà đồ sộ này toàn người lớn nên thật
buồn tẻ. Chúng tôi xin phép anh chị đi xem lễ ở nhà thờ Đức Bà. Lần đầu
tiên tôi vào một nhà thờ công giáo thiên chúa biết lễ nghi kiểu cách ra sao,
nhưng chị Dung bảo tôi cứ yên tâm. Những người ngoại đạo cũng đến đây
rất đông. Sẽ chẳng có ai để ý đến mình đâu.

Đêm cuối năm mà thời tiết Sài Gòn vẫn nóng. Bầu trời đầy sao còn

mặt đất thì đèn boa lộng lẫy. Cái đêm Nô-en đầu tiên của chính quyền họ
Ngô, chính quyền của Thiên chúa giáo, nên con chiên của Chúa đã tổ chức
ngày lễ long trọng khác thường.

Cũng đêm nay từ Hà Nội xa xôi, cậu Đức của chúng tôi sẽ cho tung

lên không gian bức điện đầu tiên. Nếu không có sự cố kỹ thuật nào xảy ra
thì chỉ trong vòng một giờ nữa, chúng tôi sẽ nhận được tiếng nói thân yêu
từ trái tim Tổ Quốc.

Mười một giờ chúng tôi từ trong nhà thờ đi ra. Dung dẫn tôi đến gần

bức tượng Đức Bà và dặn nhỏ:

- Anh đứng đây chờ em ít phút nhé, em đi mua mấy bông hoa. Dung

biến vào trong đám đông. Cô đã gặp được người đàn bà hôm trước ở gần
một quầy bán hoa. Họ rủ nhau chọn hoa và mỗi người mua một bó nhỏ.

Dung quay lại tìm tôi, cô đưa bó hồng nhung thơm phức cho tôi.

- Chúc chúng ta thành công trong mọi ước vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.