SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 163

Tâm trạng của Phồn Tinh cũng rất tốt. Sáng nay cô nấu món bánh niên

cao, trưa nay đã có đồ ăn, không phải đặt bên ngoài nữa. Hơn nữa hôm nay
Thư Dập cũng không có lịch trình quan trọng, ngoài việc chút nữa có khách
hàng lớn đến thăm. Tiểu Cần nói, vị khách này vốn hẹn Tống tổng bàn
chuyện, nhưng vì Tống tổng về nhà ngủ bù nên Thư tổng mới tiếp thay.

Đúng mười giờ, đoàn khách của Công ty điện tử Trường Hà đến. Phồn

Tinh ra sảnh đón tiếp, trong lòng vẫn hiếu kỳ vì đã nghe Tống tổng kể
chuyện ngày xưa, không biết vị Cao tổng có mắt cao hơn đầu này là nhân
vật nào.

Cô vừa nhìn thì thấy đó là một anh chàng đẹp trai, chân dài, mặc áo

choàng lông cừu màu đen, giữa mùa đông còn đeo kính râm, vì cao ráo nên
trông bắt mắt như minh tinh, có điều trông khá quen mắt. Phồn Tinh đoán
có lẽ cô đã nhìn thấy ảnh vị Cao tổng thời thượng này ở đâu rồi, nhưng
càng nghĩ lại thấy không đúng, đặc biệt là chiếc kính râm sáng lấp lánh trên
khuôn mặt anh ta, thực sự là... quá quen.

Vì lịch sự nên cô không nhìn nhiều mà dẫn khách vào phòng của Thư

Dập. Cô gõ cửa, nói: "Thư tổng, khách đến rồi ạ", sau đó thì giữ cửa để
khách bước vào.

Khi đi ngang qua cô, vị Cao tổng đó nói "cảm ơn", Phồn Tinh không

kìm được ngước mắt lên, đúng lúc đó bốn mắt chạm nhau. Mặc dù cách cặp
kính râm, nhưng ngay cả mắt kia cũng ngăn nổi ánh mắt ranh mãnh của
Cao tổng. Anh ta cười để lộ hàm răng nhỏ, rồi nói nhỏ chỉ đủ cho cô nghe
thấy, "Không sai, tôi chính là gã ngốc ở sân bay đó."

Phồn Tinh suýt thì thất lễ. Cuối cùng cô cũng nhớ ra, hôm đó ở sân

bay, cô và Cố Hân Nhiên đã gặp người đàn ông khoác áo lông chồn đen.

Hóa ra là anh ta!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.