SÁT PHÁ LANG - Trang 103

Trường Canh trừ lúc ban đầu hơi lóa mắt trước trọng giáp, ngoài mặt không
thấy biểu cảm gì khác, đặc biệt là khi nghe Cố Quân đề nghị y đặt tên cho
trọng giáp là “Trường Canh”.

Hai chữ “Trường Canh” này không biết từ khi nào trở thành ai cũng thích,
Tú Nương Hồ Cách Nhĩ, Cố Quân, họ đều chung tình với nhũ danh của y.

Độc dược bức người ta điên cuồng mà cừu nhân được y coi là mẹ ruột
trước khi chết cho y, tên “Trường Canh” , tiểu nghĩa phụ y vốn muốn trông
nom cả đời trước khi hóa thành bọt nước, tặng y một bộ trọng giáp tuyệt
đại vô song, cũng đề nghị y đặt tên là “Trường Canh”.

Còn sự trùng hợp nào châm chọc hơn không?

Tóm lại, Cố đại soái thiên phú dị bẩm trong tình huống bản thân không hay
biết, lại lần nữa thành công “nhắc chuyện không nên nhắc”.

Sự im lặng đáng kể của Trường Canh khiến mọi người chung quanh bất an,
Cát Bàn Tiểu lê bước tới, kéo áo Trường Canh: “Đại ca, không mặc thử
xem? Lần đầu tiên đệ nhìn thấy trọng giáp chính là ngày đám người man
kia xuất hiện đấy.”

Trường Canh đột nhiên cúi đầu, không hé răng một tiếng, quay người về
phòng, đóng sầm cửa lại.

Nụ cười trên khóe môi Cố Quân dần hơi đắng, y đứng ở cửa viện, có vẻ hơi
vô thố, nhưng rồi nhanh chóng nghĩ ra, tự giễu mà tìm lối thoát cho mình:
“Lần đầu làm nghĩa phụ người ta, không làm tốt, bị chê cười rồi.”

Một vị tướng sĩ Huyền Giáp tiến lên hỏi: “Đại soái, giáp này…”

“Đặt ở… Ừm, đặt ở gian ngoài đi, sau đó để chìa khóa lại cho y.” Cố Quân
dừng một chút, giống như tính nói gì, cuối cùng vẫn nản lòng nói, “Thôi.”

Y mặc thường phục màu chàm, quần áo phong phanh, người cũng chẳng
dày mấy, phí không ít tâm tư muốn lấy lòng, thế mà vỗ mông ngựa lại trúng
ngay đùi, đành phải nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt mà phát sầu, thoạt
trông hơi đáng thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.