SÁT PHÁ LANG - Trang 1040

Trong tình hình hỗn loạn thế này, Cố Quân như chủ tâm cốt của Thẩm
Dịch, Thẩm Dịch nghe vậy tâm thần thả lỏng, lảo đảo tại chỗ, suýt nữa ngã
sấp, quơ lung tung một phen, theo bản năng bắt lấy thứ gì đó, định thần lại
mới phát hiện là một bàn tay Trần cô nương cho mượn.

Tay Trần cô nương cũng giống người, hơi lành lạnh, ngón tay cực nhỏ, gầy
đến lộ rõ xương, xương mảnh mai lại rất cứng, có sức lực của cao thủ.

Thẩm Dịch: “…”

Xấu hổ sắp chết rồi…

Thẩm Dịch hấp tấp rút tay về, không thể chờ đợi mà ra đón tín sứ kia: “Đại
soái nói gì?”

Huyền ưng tín sứ nói một mạch: “Quân Tây Dương Giang Nam tập kích
đại doanh Giang Bắc, Đại soái nhờ tôi chuyển cáo chư vị tướng quân, nếu
chiến trường Bắc cương phòng không được, mời chư vị chuẩn bị sẵn sàng
đến trước mặt liệt tổ liệt tông thỉnh tội!”

Thẩm Dịch đương trường cảm thấy áp lực nặng nề như Thái Sơn đập thẳng
vào mặt, bốn chữ “liệt tổ liệt tông” suýt làm y hộc máu, thật là khóc không
ra nước mắt – Y trước kia đã chưa bao giờ hâm mộ Cố Quân Thống soái
tam quân có gì uy phong, trước mắt càng hận không thể gào khóc đòi đổi
Cố Quân từ Giang Nam về thế cho mình.

Đã nói là chỉ nhìn một cái rồi quay lại mà?

Đã nói chỉ là tạm thay Thống soái thôi mà?

Thẩm Dịch cho rằng vấn đề lớn nhất cả đời mình chỉ sợ chính là kết bạn
không cẩn thận – Vô luận thế nào y cũng không nghĩ thông, mình không
phải là một người tầm thường tình yêu quá thừa, không có chí lớn à? Chưa
từng muốn luồn cúi quan cao lộc hậu, cũng chưa mảy may kỳ vọng lưu
danh vạn cổ, rốt cuộc gánh nặng ngàn cân Bắc cương làm sao mà tự dưng
rơi xuống đầu y vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.