SÁT PHÁ LANG - Trang 1041

Hà Vinh Huy cuốn theo sóng nhiệt chạy vào: “Quý Bình, bên phía Thái lão
không trụ được nữa, ta đi chi viện đây!”

Thẩm Dịch phút chốc định thần lại, bóp mạnh trán, vừa nhận lệnh kiện của
Cố Quân vừa nói với thần sắc nghiêm trọng: “Hiện tại đám người man này
toàn dựa vào huyền ưng áp chế, ngươi không thể đi, để ta nghĩ lại đã…”

“Thẩm tướng quân, mạt tướng nguyện đi!”

Thẩm Dịch nghe tiếng ngẩng đầu lên, chỉ thấy trong góc lều đứng ra một
chàng trai trẻ, anh chàng này chẳng qua nhược quán, mặt còn nét non nớt
chưa tiêu, Tào Xuân Hoa thấp giọng nhắc: “Vị tiểu tướng quân kia là tiểu
nhi tử của Thái lão tướng quân, liên tục là tiên phong của trú quân Bắc
cương, tuổi mới mười chín, mà giao thủ với người man không dưới mấy
chục lần.”

“Mạt tướng nguyện đi,” Chàng trai trẻ ấy thấy Thẩm Dịch nhìn qua, lại tiến
lên một bước, chắc như đinh đóng cột nói, “Thà chết không để người man
xâm phạm một bước!”

Thẩm Dịch trong chớp mắt giật mình, đột nhiên có cảm giác như nhìn thấy
Cố Quân năm ấy… Khi đó tin tức Tây Vực phản loạn truyền vào kinh
thành, tiên đế đắm chìm trong oanh ca yến vũ và triều thần ngơ ngác nhìn
nhau, đại triều hội hôm sau loạn cào cào, thậm chí có kẻ đề xuất ra dân gian
yết bảng tìm Chung Thiền lão tướng quân từ quan về vườn quay lại… Đứa
trẻ mồ côi Cố gia không chút hoang mang từ trong những cãi vã loạn xà
ngầu chặn ngang một gậy-

Cố Quân mười bảy tuổi còn có vài phần cuồng vọng của nghé con mới sinh
không sợ hổ: “Thần nguyện đi, Tây Lương biên thùy, chẳng qua một đám
hề nhảy nhót, còn thật sự cho là cát phong nhận huyền thiết rỉ đến không
chém được đầu bọn chuột nhắt sao?”

Mà nay, Thái tiểu tướng quân khụt khịt mũi, mắt cũng không chớp nói:
“Chó điên Bắc man, chẳng qua dựa vào nơi hiểm yếu chống cự, mạt tướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.