SÁT PHÁ LANG - Trang 1149

càng hiểm ác, càng phức tạp hơn, sợi tơ lòng ấy sẽ lại lần nữa kéo căng
thêm, cho đến ban nãy, nó đột nhiên đứt lìa mà không hề báo trước.

Lúc này, cổng chính mở ra từ bên trong, đi ra là Hoắc Đan thống lĩnh gia
tướng hầu phủ.

Hoắc Đan thấy Trường Canh dáng vẻ kỳ lạ, lấy làm kinh hãi: “Vương bá
đang bảo ta đi tìm ngài, điện hạ, ngài sao vậy?”

Trường Canh vành mắt hơi đỏ, lại vẫn điều chỉnh ra nụ cười mỉm bằng tốc
độ nhanh nhất, đứng thẳng dậy phủi hoa tuyết trên người: “Không có gì, đi
vội nên hơi choáng thôi. Vương bá tìm ta có chuyện gì?”

Hoắc Đan là người thô lỗ, nghe vậy cũng không nhận ra dị thường, vừa tiến
lên đỡ y vừa thấp giọng rỉ tai: “Có một vị khách không tiện lộ diện, nói là
có việc gấp bẩm báo, y không thể đến Sở quân cơ cầu kiến, đành phải tìm
tới hầu phủ.”

Vị khách này là một nam tử độ ba tư ba lăm, Trường Canh không biết,
nhưng khẳng định từng gặp ở nơi nào rồi, trông hơi quen mắt. Y vừa nhanh
chóng điều chỉnh trạng thái tâm lý hỗn loạn, vừa cố gắng nhớ lại thân phận
của khách.

May là người nọ tự mình chủ động tiến lên cho biết: “Hạ quan phó đốc sứ
đoàn ngoại sự Lưu Trọng, tham kiến Vương gia.”

“Sứ đoàn ngoại sự” là do một đám theo phái chủ hòa từ đầu đến đuôi của
Binh bộ không biết móc nối với Hồng Lư tự thế nào mà liên thủ tạo ra, bởi
sợ chọc giận Hoàng đế Long An, ngay cả “sứ đàm hòa” cũng không dám
gọi, đành phải dở ngô dở khoai mang danh hào “ngoại sự đoàn” , giương cờ
hiệu “một văn một võ” , lấy lý do chó má ra tiền tuyến “thông qua đường
khác đuổi địch” , thuần túy là muốn kiếm chuyện với Cố Quân thôi.

Trường Canh nhíu mày, vừa gặp mặt ấn tượng với người này đã rất xấu,
ngại mất phong độ nên không biểu hiện ra, chỉ hờ hững gật đầu nói: “Lưu
đại nhân sắp đi sứ, đêm khuya tới chơi, có việc gì quan trọng à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.