SÁT PHÁ LANG - Trang 1206

“Trẫm… cả đời tầm thường,” Hắn thấp giọng nói hầu như không thể nghe
thấy, hai viện thư sinh và nội thị chăm lo cuộc sống thường ngày nghe thế
liền biết hắn muốn nói gì, nhất thời đều chẳng màng khóc lóc, tất cả hướng
lại đây nín thở tập trung lắng nghe, chỉ sợ để sót đôi câu vài lời của Hoàng
thượng.

Khóe mắt Lý Phong như ngấn lệ, hắn nói tiếp: “Cúi đầu ngẩng đầu thẹn với
thương thiên lê dân, hơn mười năm qua, lòng… thật khó yên, sau khi trẫm
mất… Thái tử… Thái tử… Thái tử tuổi nhỏ, khó gửi gắm trọng trách…”

Trường Canh nhẹ nhàng quay mặt đi, nhìn đám thiết khôi lỗi xa xa ngoài
đám đông, trong số quái vật thiết giáp không sinh mệnh, có một con đang
ôn nhu nhìn y chăm chú, nó từng luyện kiếm với y, cầm điểm tâm cho y, vô
số lần theo y đi gõ cửa phòng người kia.

Lúc này, trong mắt nó hơi lóe lên ánh sáng màu tím, như có một người thân
tại tiền tuyến phương xa, xuyên qua thứ kềnh càng không sinh mệnh này,
lẳng lặng nhìn y.

“… Truyền ngôi cho Nhạn thân vương, kế trẫm đăng cơ, đừng phụ liệt tổ
liệt tông.”

Mùng một tháng Ba năm Long An thứ mười, Long An đế Lý Phong băng
hà, chết dưới tay loạn thần tặc tử, khi lâm chung lại chính miệng bỏ qua
Thái tử, truyền ngôi cho Nhạn thân vương, cũng là một việc lạ.

Nhạn vương dao sắc chặt đay rối dọn dẹp thế gia phản loạn, nhổ tận gốc
mấy thế gia vọng tộc kinh thành dính dáng trong đây.

Danh chính ngôn thuận huyết tẩy triều đình, Sở quân cơ trong một đêm thi
hành ba pháp lệnh liền, mạnh tay ổn định thế cục kinh thành.

Không đợi đám Giang Sung biểu diễn xong tam cự tam thỉnh, Nhạn vương
– chuẩn Hoàng đế hiện giờ đã không hề báo trước mà rời khỏi kinh thành.

Nếu không phải đám nòng cốt của y ở Sở quân cơ loạn cục gì cũng từng
trải qua, trời sập cũng gánh được, chắc đã sớm ầm lên nữa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.