SÁT PHÁ LANG - Trang 1208

Ưng bay nam bắc, trên đường không thể không nghỉ ngơi, đương khi
Trường Canh tâm thần bất an ở trong một trạm dịch quân dụng chờ ưng
giáp nạp thêm nhiên liệu, công văn khẩn đánh dấu đỏ vừa vặn đi qua, bị
thống lĩnh Bắc đại doanh chặn lại, đưa đến tay y.

Quân Tây Dương từ hải vực Đông Doanh ngang nhiên xuất binh, điên
cuồng phản công-

Chương 127: Tân đế

“Rốt cuộc khi nào mới có thể chuẩn bị xong ưng?” Trường Canh cố hết sức
dằn sự nôn nóng và cơn giận xuống mà hỏi.

Thống lĩnh Bắc đại doanh đi cùng vội nhỏ giọng trả lời: “Xin bệ hạ chớ nôn
nóng, sẽ xong ngay thôi.”

“Đừng gọi bệ hạ, danh bất chính ngôn bất thuận.” Trường Canh không
thoải mái gạt lời nịnh nọt này đi, nói xong chính y cũng nhận thấy mình
đứng ngồi không yên, lập tức hít sâu một hơi, kéo nhẹ ống tay áo như tìm
kiếm an ủi.

Trong tay áo y cất một mảnh vải, chẳng biết dùng tay xé hay là cắt, trông
nham nhở như chó gặm, được Cố Quân kẹp trong thư nhà cho y, mới nhìn
hoàn toàn không biết là thứ gì. Trên thư Cố Quân bảo rằng đây là một đoạn
đai lưng mình không dùng, thiếu chính là một năm nhung nhớ, chờ tương
lai lấp đầy sẽ để y may lại giúp, còn nói bản thân có một chút tư nguyện,
phong thư này viết không được, phong tiếp theo sẽ cho biết.

“Tiên đế đã hạ thánh chỉ, mấy cái khác chẳng qua là hình thức, bệ hạ hà tất
câu nệ?” Thống lĩnh cắt ngang mạch suy nghĩ của y, thống lĩnh Bắc đại
doanh nhiệm kỳ này hoàn toàn bất đồng với Đàm Hồng Phi, làm việc lẫn
ăn nói đều khá giỏi, “Người nghĩ xem, Cố soái đã dùng diệu kế cắt đứt
tuyến tiếp viện của quân Tây Dương, hiện tại họ phản công cũng chẳng qua
là nỏ mạnh hết đà, có Đại soái bày mưu lập kế, bệ hạ hà tất lo lắng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.