SÁT PHÁ LANG - Trang 155

Tân hoàng năm thứ nhất đăng cơ tế thiên, đổi niên hiệu thành Long An,
ngay ngày hôm ấy tuyên bố đại xá thiên hạ.

Đã là thiên hạ, đương nhiên cũng bao gồm Gia Lai Huỳnh Hoặc thế tử man
tộc bị cầm tù ở đế đô.

Hoàng thượng kiềm chế hơn hai tháng, dùng cách vòng vèo này để bày tỏ
quan điểm của mình – điều kiện thêm một phần cống phẩm của lão Lang
Vương quá hấp dẫn, hắn lại không muốn làm mất thể diện Cố Quân, vì thế
việc này thương nghị một lần ép xuống một lần, tấu của Hộ bộ và An Định
hầu tất cả đều ém lại, lần lữa mãi tới khi thiên tử tế thiên, cuối cùng đã thấy
kết quả.

Hai hàng Ngự lâm quân tách ra hai bên, Thẩm Dịch phóng ngựa chạy thẳng
đến bên cạnh Cố Quân vận khinh cừu giáp mới “Họ” một tiếng dừng lại.

Cố Quân nhìn y một cái, chậm rãi quay đầu ngựa đi về, Thẩm Dịch vội
vàng đuổi theo, thấp giọng nói: “Đại soái, ta thấy Hoàng thượng lần này
quyết tâm phải thả hổ về rừng rồi, làm sao đây?”

“Thiên tử tế thiên là miệng vàng lời ngọc, phát chí nguyện to lớn với ông
trời, nước đổ khó hốt, ta có biện pháp gì?” Cố Quân mặt không cảm xúc
nói, “Để trấn an ta, y mở miệng hứa cho Huyền Thiết doanh ba mươi chiến
xa và bốn trăm cương giáp, ý chỉ đã hạ đến Linh Xu viện, y tận tình tận
nghĩa đến mức này, ta còn không biết xấu hổ vì chút việc nhỏ nhặt mà mãi
không thôi sao?”

Tân hoàng vừa qua tuổi nhi lập, so với tiên đế gần đất xa trời thì càng cứng
rắn hơn.

Cố Quân không muốn lộng quyền, Hoàng đế cứng rắn hay không y không
hề để ý, nhưng vấn đề là, chính sách của Hoàng thượng đối với biên cảnh
lại còn thiển cận hơn tiên đế.

Hai người sóng vai trầm ngâm chốc lát, Cố Quân mở miệng: “Nhưng mà
quốc khố rỗng tuếch cũng là sự thật, Hoàng thượng mới kế vị, ít nhiều hơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.