SÁT PHÁ LANG - Trang 157

dùng lậu tử lưu kim, bắt được là giết, toàn bộ luận xử theo tội mưu phản,
không hề nhân nhượng, trước tiên dùng thủ đoạn độc đoán thít lại mệnh
mạch quốc gia này.

Sau đó lệnh cho Linh Xu viện dẫn đầu, tụ tập hàng loạt Trường Tý sư dân
gian, nhanh chóng tăng ca mô phỏng ra một đống hàng giả Tây công năng
tương tự, nhưng lấy than đá dây cót làm động lực.

Đao cứng kẹp chết đường ra của tử lưu kim, đao mềm trực tiếp chặt đứt thị
trường hàng Tây Dương – cho dù kiếm được tử lưu kim, ai mà không muốn
đốt nhiên liệu rẻ hơn? Lại thêm hình Tây Dương lòe loẹt, trong mắt người
Trung Nguyên ít nhiều không ưa nổi.

Hàng Tây Dương chân chính nhanh chóng bị hàng nhái thay thế, đồ của
thương nhân Tây ở Trung Nguyên bán không được giá.

Ngược lại là các vật tinh xảo như tơ lụa, nghe nói ở chỗ người Tây rất được
ưa chuộng.

Cố Quân nói: “Đã không có lợi, thì chưa chắc có hảo tâm.”

Thẩm Dịch im lặng chốc lát: “Hoàng thượng nghĩ thế nào?”

Cố Quân nhếch môi, lộ ra nụ cười không rõ là chua hay cay, nói: “Hoàng
thượng không sợ hãi gì, y cảm thấy có Huyền Thiết doanh ta trấn thủ Tây
Bắc, thì Đại Lương có thể đao thương bất nhập. Đến chính ta còn không
biết mình có bản lĩnh lớn nhường vậy, ngươi nói ta có đau đầu không?”

Thẩm Dịch suy tính một chút, hỏi: “Hoàng thượng nói thế ngay trước mặt
ngươi?”

Cố Quân cười khổ: “Không chỉ nói trước mặt ta, còn ban cho ta một tấm hồ
cừu.”

Tật xấu một năm bốn mùa chỉ mặc áo đơn của Cố đại soái cả triều văn võ
đều biết, chỉ có thời điểm ở quan ngoại gặp bão tuyết là y chịu mặc thêm ít
quần áo, Hoàng thượng ban cho y quần áo mùa đông là có ý gì, rất khó để
người ta không đa tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.