SÁT PHÁ LANG - Trang 159

Trường Canh vốn ở trong phòng chăm chỉ đọc sách, cửa chính đột nhiên bị
phá từ bên ngoài, cuồng phong cuốn tuyết thốc vào, xấp giấy Tuyên Thành
y còn chưa kịp chặn trên bàn bay lả tả khắp nơi.

Tên quỷ đáng ghét quấy nhiễu sự thanh tĩnh như vậy ngoài Cố Quân ra thì
không còn kẻ thứ hai, Trường Canh bất đắc dĩ quay đầu lại: “Nghĩa phụ.”

Cát Bàn Tiểu và Tào Nương Tử một trái một phải như Hanh Cáp nhị tướng,
theo đuôi Cố Quân, cùng vẫy tay gọi y: “Đại ca đại ca, Hầu gia nói dẫn
chúng ta đi ngồi hồng đầu diên.”

Trường Canh: “…”

Trường Canh trời sinh không thích ra ngoài, ưa yên tĩnh không ưa ồn ào,
nhìn thấy nhiều người là phiền, trước kia lên dốc núi Tướng Quân luyện
kiếm, cũng là do sân nhà mình không đủ lớn, từ lúc đến hầu phủ, thì y
không còn muốn ra ngoài hít thở khí trời nữa.

Trong mắt y, ăn tết đón Giao thừa, mọi người cùng ở nhà vây quanh tiểu
hỏa lò, hâm hai lạng rượu, tán gẫu vài câu chẳng tốt hơn sao?

Nhất định phải ra ngoài xơi gió ngắm người, sở thích gì vậy?

Cố Quân đã tự chủ trương lấy ngoại bào của y xuống: “Nhanh lên, đừng lề
mề, Vương thúc nói từ lúc vào hầu phủ tới giờ ngươi vẫn chưa từng ra cửa,
trồng nấm à?”

Vừa nghĩ đến “thịnh cảnh” biển người nghìn nghịt, muôn người đổ xô ra
đường của kinh thành, Trường Canh đã nổi hết da gà, cho dù là ra ngoài
cùng Cố Quân, y cũng không muốn chút nào, thế là ở nguyên tại chỗ kì kèo
tìm cớ: “Nghĩa phụ, đón Giao thừa có chú trọng, phải có người ở lại giữ
nhà, con… A!”

Cố Quân không thèm phân bua cuộn Trường Canh vào ngoại bào, trực tiếp
coi y là một đoạn xà nhà biết kêu, vác trên vai lôi ra ngoài: “Trẻ ranh vắt
mũi chưa sạch, chú trọng quá nhiều.”

Tác giả: Luận chiêu tất sát để đối phó trạch nam, cuộn lại khiêng đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.