SÁT PHÁ LANG - Trang 165

Mấy tướng sĩ Huyền Thiết doanh nghe gọi tiến vào, huấn luyện nghiêm
chỉnh mà nhất tề hành lễ: “Đại soái!”

Nhất thời, lãnh ý của huyền thiết trong khoảnh khắc xâm nhập thập trượng
nhuyễn hồng trần, sự ám muội kỳ lạ trong gian nhã tức thì bị xua tan sạch.

Cố Quân liếc nhìn đám người hầu thức thời lui ra ngoài, trong đó một cô
nàng đặc biệt vui tai vui mắt trước khi đi còn ẩn tình nhìn lén y một cái, Cố
Quân liền nở nụ cười đáp lại, đồng thời tiếc nuối nghĩ bụng, y dắt theo ba
đứa trẻ choai choai, trò giải trí đêm khuya sợ rằng cũng chỉ có thể dừng lại
ở mắt đi mày lại thôi.

Thẩm Dịch ra vẻ đạo mạo ho một tiếng, Cố Quân điềm nhiên thu tầm mắt
về, làm bộ làm tịch than phiền: “Ngụy vương cũng lớn đầu rồi, nhưng thật
không ra sao.”

Thẩm Dịch ngoài cười trong không cười: “Ha ha.”

May mà ba thiếu niên kia bị hỏa sí sáng lên thành dải xung quanh hồng đầu
diên thu hút, tất cả đều nhoài lên cửa sổ trông ra ngoài, không chú ý tới
mấy người lớn âm thầm làm trò xấu xa trong phòng.

Tiếng hỏa sí nổ đùng đùng vang lên, một luồng gió ấm áp thốc vào, thổi
song linh véo von reo, Trường Canh chỉ cảm thấy hụt chân, không tự chủ
được vịn cửa sổ gỗ, Tào Nương Tử ở bên cạnh kêu la, hồng đầu diên rung
nhè nhẹ bay lên trời.

Đúng lúc này, giờ Tuất đến, một đóa pháo hoa thình lình phóng lên từ Đình
Diên đài, nổ rực giữa hai mươi chiếc hồng đầu diên, nhuộm màu vỏ quýt
lên mớ tơ nhện nối nhau.

Đình Diên đài từ từ bay lên, các bánh răng bằng sắt bên dưới khớp vào
nhau, một vũ nương hồng y ôm tỳ bà bắt đầu khoe giọng.

Trên trời dưới đất, phồn hoa nhất cũng chỉ đến thế mà thôi.

Thẩm Dịch mở một bình rượu bồ đào, rót cho Cố Quân một chén: “Đây là
năm đầu họ tiến cống sau khi bình định phản loạn Tây Vực, bồ đào mỹ tửu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.