SÁT PHÁ LANG - Trang 174

chóng được cho vào gian nhã trên thuyền, gặp kẻ vẫn đang chờ đợi.

Đó là một nam nhân ở vào độ tuổi giữa thanh niên và trung niên, vận áo
trắng, khoác hồng bào hoa văn phức tạp, một cây quyền trượng kiểu dáng
cổ quái dựng bên cạnh, mái tóc xoăn màu nâu không dài không ngắn buông
trên vai, chải rất gọn gàng, tay đeo một cái nhẫn to long trọng.

Chính là sứ giả do Giáo hoàng phái tới.

Tay Tây Dương nhỏ thó tóc đen cung kính nửa quỳ xuống: “Giáo chủ đại
nhân.”

Giáo chủ hơi nghiêng người ra trước, tỏ vẻ mình đang chú ý nghe.

“Tôi chỉ sợ kết quả như ngài dự đoán,” Tay tóc đen nói, “Cố và gia tộc của
hắn đối với những người phương Đông này mà nói, cơ hồ có ý nghĩa tượng
trưng nào đó. Chỉ cần ‘Quạ Đen’ bay qua bầu trời đêm, cho dù đối mặt với
nguy cơ lớn hơn, dân chúng ngu xuẩn cũng sẽ mù quáng được trấn an, như
lũ cừu tìm được chó chăn cừu – niềm tin không hề có lý do này khiến
người ta khó lòng lý giải, dù tôi cho rằng một phần trong số họ kỳ thực
ngay cả tên đầy đủ của Cố Quân cũng không biết.”

Giáo chủ thần sắc không rõ trầm ngâm chốc lát: “‘Hạt giống’ không tạo
thành thương vong.”

“Hầu như không,” Tóc đen cúi đầu, “An Định hầu vừa khéo ở ngay trên
hồng đầu diên, trong đám đông hình như sớm có vệ binh hắn xếp vào,
không biết là người của chúng ta bị tiết lộ hành tung, hay là bản thân hắn
đối với việc nguy cấp có khả năng cảm ứng hơn hẳn người thường, chúng
ta vừa rắc hạt thì Quạ Đen đã lập tức có phản ứng, Cố từ trên hồng đầu diên
một tên bắn chết ‘hạt giống’, còn bắt ‘kẻ gieo hạt’.”

Giáo chủ dựa lên chiếc ghế điêu hoa, ngón tay vê ria mép: “Đây không phải
uy tín của cá nhân hắn, mà là sự tích lũy của ba đời, người Trung Nguyên
mù quáng tin theo lũ Quạ Đen này, cơ hồ hình thành một loại tín ngưỡng
với gia tộc họ Cố.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.