SÁT PHÁ LANG - Trang 206

nào, tín sứ cho dù đã đến Tây Lương quan, nếu muốn lập tức tìm được Cố
soái, cũng hoàn toàn cần nhờ vận may.

Liễu Nhiên tuy là một cao tăng nhưng rất ít giảng kinh, cũng chưa từng nói
những Phật pháp và kệ ngữ khó hiểu đó, phần lớn thời gian đều là mặt đối
mặt bút đàm một số kiến thức dân gian, là một hòa thượng, hắn có vẻ
không tu hành đàng hoàng, thậm chí có chút quá nhập thế. Hắn thậm chí
hết sức đại nghịch bất đạo nói vài chuyện thời sự, nhưng thường là viết
xong đốt luôn. (Các bài thơ của Phật gọi là kệ)

Hơn nửa tháng sau, trong một quán trà nho nhỏ ở Giang Nam, ba thiếu niên
cùng một hòa thượng ngồi quanh một bàn.

Giang Nam đã bắt đầu cày bừa vụ xuân, nhưng phóng tầm mắt trông đi,
trên đồng ruộng lại không thấy mấy người làm việc, vài ba lão nông đội
mũ, vô công rồi nghề từ đằng xa nhìn thiết khôi lỗi lao động.

Không như khôi lỗi hầu kiếm và thủ vệ hầu phủ toàn là sát khí, thiết khôi
lỗi trồng trọt trong hạnh hoa yên vũ này không hề hình người, chúng như
một chiếc xe nhỏ, đi qua đi lại ngoài đồng, đội cái đầu trâu đẽo bằng gỗ, có
vẻ hết sức ngây thơ.

Đây là đợt khôi lỗi trồng trọt đầu tiên triều đình phát xuống, làm thử ở vùng
Nam Kinh trước.

Cát Bàn Tiểu lúc còn ở Nhạn Hồi tiểu trấn đã có hứng thú không bình
thường với mớ đồng nát trong tay Thẩm Dịch, nhìn chúng mà hai mắt tỏa
sáng.

Liễu Nhiên gõ bàn, kéo sự chú ý của bọn Trường Canh tới, sau một năm,
bọn Trường Canh đã có thể hiểu thủ ngữ của hắn, hòa thượng cũng không
cần viết từng chữ từng câu nữa.

“Khôi lỗi cày cấy phổ biến ở Giang Nam ta từng thấy ở Tây Dương rồi,
một khôi lỗi có thể dễ dàng lo liệu một mẫu đất, tuy vẫn cần đốt một ít tử
lưu kim, nhưng qua vài lần thay đổi, than đá đã đủ cho phần lớn động lực,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.