SÁT PHÁ LANG - Trang 233

Nếu một hộp hương nén có thể dùng tới chín mười năm, sao còn có người
mua nhiều đến vậy?

Đừng nói quần đảo Đông Doanh to bằng bàn tay, dù là dân gian Đại Lương
cũng chưa chắc mua hết được mấy con thuyền này.

Trú quân ở bến tàu bị ngộp đến giàn giụa nước mắt, cầm khăn tay bịt mũi,
ra sức giục thuyền công khiêng hòm nhanh lên, con chó vốn hỗ trợ kiểm tra
bên cạnh sớm đã nằm bẹp dúm vì ngộp.

Trường Canh thấp giọng hỏi: “Thỉnh giáo đại sư, chó bên cạnh trú quân là
tra cái gì vậy?”

“Đó là ‘chó đốc sát’,” Liễu Nhiên nói, “Tử lưu kim có vị đắng nhạt, người
ngửi không thấy, nhưng chó lại rất thính, tử lưu kim là việc lớn, thời kỳ Vũ
đế hạ mệnh lệnh chết chấn chỉnh chợ đen tử lưu kim, chó đốc sát lập công
lớn, đến nay vẫn còn dùng.”

Chó đốc sát mắt trắng dã vì mùi hương nén chất lượng kém nồng nặc, đừng
nói là tử lưu kim, ngay cả khúc xương chắc hẳn cũng ngửi không ra.

Trường Canh: “Cho nên đại sư hoài nghi đội thuyền Đông Doanh này có
mục đích đen tối, mới dẫn nghĩa phụ ta đến tra?”

Liễu Nhiên còn chưa kịp gật đầu, Trường Canh đã lập tức ép hỏi: “Vậy xin
hỏi đại sư, sao ngươi biết Hầu gia nhà ta sẽ đích thân đến? Hơn nữa đây
vốn nên là chuyện của trú quân phủ Ứng Thiên và Giang Nam, y lại trốn
việc mà đến, sao ngươi dám chắc y nhất định sẽ nhúng tay? Vì sao ngươi
không đi tìm Tuần phủ Ứng Thiên, không đi tìm Án sát Đốc sát đại nhân,
mà nhất định phải bỏ gần cầu xa, hao tổn tâm cơ dẫn y từ Tây Bắc tới?”

Liễu Nhiên: “…”

Hắn vốn nghĩ, thiếu niên này lần đầu một mình xa nhà, đã đụng phải âm
mưu lớn như vậy, trong lúc kinh hãi, rất dễ dàng lơ là chuyện khác – nhưng
hắn không ngờ, Trường Canh lại không hề hoảng sợ, từ đầu đến cuối chỉ
nhíu mày một cái, hơn nữa nhất định phải hỏi cho rõ ngọn nguồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.