SÁT PHÁ LANG - Trang 245

đáng sợ, nhưng được đặc biệt điều chỉnh qua, so chiêu với con người đều
dừng đúng lúc, đao kiếm trong tay không đả thương ai.

Thiết khôi lỗi chân chính mà động thủ thì chính là một đám súc sinh bằng
sắt không có tình người, đâu thèm để ý gì?

Y phải thông qua tầm nhìn và thính lực yếu ớt cùng gió nhẹ lưu động xung
quanh để quần nhau với nó, mà vô luận Cố Quân tuổi nhỏ cố gắng thế nào,
y vĩnh viễn đều không theo kịp yêu cầu của lão Hầu gia, mỗi lần vừa có thể
thích ứng một loại tốc độ và sức mạnh, sẽ lập tức bị nâng lên.

Lão Hầu gia nói là: “Hoặc là ngươi tự mình đứng dậy, hoặc là ngươi tìm xà
nhà mà treo cổ, Cố gia thà tuyệt hậu, cũng không giữ lại phế vật.”

Câu này tựa như một cây đinh thép lạnh lẽo, đóng vào xương cốt từ khi Cố
Quân còn rất nhỏ, cả đời không cách nào nhổ ra, cho đến khi lão Hầu gia
qua đời, Cố Quân vào cung, y cũng không dám thả lỏng một ngày.

Loại cảm quan trình độ cao nhất nhiều năm mài giũa ra này luôn có thể
giúp y che đậy một phần trong vài trường hợp, đây cũng là nguyên nhân
chưa cóng đến mức phàm thai nhục thể không chịu nổi thì y không mặc áo
ấm.

Bởi vì hồ cừu nặng nề và áo bông dày cộp sẽ ảnh hưởng đến cảm giác của
y.

Cố Quân quờ quạng chốc lát, viết vào lòng bàn tay Trường Canh: “Mới
giao thủ với ngươi là một Ninja Đông Doanh, những người đó bản lĩnh
trộm cắp rất khá, coi chừng tai vách mạch rừng.”

Trường Canh cúi đầu, không nhịn được nắm lấy bàn tay đầy các vết chai
mỏng của Cố Quân, kế đó y thở ra một hơi lệ khí thật dài dâng trào không
ngớt ở ngực, lắc đầu tự giễu – Cố Quân vĩnh viễn trấn định, sợ chết khiếp
vĩnh viễn là y.

Cố Quân rất đỗi buồn bực, không biết đang yên đang lành y thở dài cái gì,
nghiêng đầu “nhìn” y, nhướng một bên mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.