SÁT PHÁ LANG - Trang 253

Hai người nhìn nhau không nói gì, trao đổi chỉ có thủ ngữ nhanh chóng,
nhưng cũng không hề gặp chướng ngại.

Liễu Nhiên: “Tử lưu kim cháy quá mạnh, ngọn lửa này dập không được,
không ai có thể ngăn cản, Đại soái từng nghĩ tới đường lui chưa?”

Kế đó, không đợi Cố Quân trả lời, hắn liền tiếp tục: “Mọi người nói An
Định hầu là một võ phu chỉ biết đánh nhau, chỉ là một cây đao trong tay
Hoàng thượng, nhưng ta thấy chưa chắc đâu. Nếu không thì vì sao Đại soái
đến nay chưa lấy vợ? Chẳng lẽ thật sự do sư huynh ta rủa?”

Cố Quân dường như thoáng nở nụ cười, cất kính lưu ly, một lần nữa đeo
băng bịt mắt, không muốn trao đổi với Liễu Nhiên nữa.

Xong xuôi, y dùng thủ ngữ nói: “Cố gia không có đường lui, nếu thực sự có
một ngày như vậy, Cố mỗ đành phải lấy thân làm nhiên liệu, tuẫn táng cho
giang sơn của ngoại tổ gia – đúng rồi, lần sau gặp vị thần y từng chữa mắt
cho ta, hãy vấn an giúp.”

Kể từ khi bát tử lưu kim đầu tiên trên đời này được đào lên, đã định trước
là nhân gian không được thái bình nữa.

Rồi có một ngày, nông dân siêng năng hơn cũng sẽ bại trước thiết khôi lỗi
đi lại không nghỉ trên đồng ruộng, cao thủ tuyệt đại hơn cũng khó mà ngăn
cản một phát pháo quét sạch thiên quân của trọng giáp, mọi người chắc
chắn đều gặp phải một đợt bấp bênh chưa từng có bao giờ, mới có thể tìm
lại vị trí của mình, hoặc cực phú cực quý, hoặc cực ti cực vi.

Mà kẻ bại trên lôi đài đốt tử lưu kim, sẽ không còn ngày cựa mình dậy –

Việc này lớn từ giữa quốc gia, nhỏ đến tam giáo cửu lưu, đều là giống
nhau.

Khi mọi người bắt đầu ý thức được điểm này, loạn thế không thể trốn tránh
nhất định sẽ đến, chỉ xem ngày đó là sớm hay muộn mà thôi. Đây là sự
mạch lạc của thời đại, dẫu ngươi là anh hùng vô địch, hay vương hầu khanh
tướng, cũng chẳng cách nào ngăn cản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.