SÁT PHÁ LANG - Trang 268

được mở mang kiến thức – Khinh Nhứ, mau rót rượu cho Trương tiên sinh,
tạ tội thay ta.”

Trường Canh ngắn gọn truyền lại câu nói nhảm của người trung niên kia
cho Cố Quân, còn chưa viết xong đã thấy một người trong bàn tiệc đứng
dậy, là nữ nhân bạch y vừa nãy gặp gỡ trên đường.

Nàng rót một bát rượu với khuôn mặt không cảm xúc – không phải một ly,
mà là một bát.

Nữ nhân khoan thai đi tới, cũng không nói gì, trực tiếp đưa đến trước mặt
Cố Quân.

An thần hương vừa rồi ngửi thấy cùng gió biển hất vào mặt, nàng tuy chỉ là
hạng con hát, nhưng dung sắc cử chỉ không có mị thái, ngược lại có chút
lãnh ý hờ hững.

Cố Quân nhận rượu từ tay nữ nhân, tựa hồ cúi đầu ngửi một chút.

Sau đó trên mặt y xuất hiện nụ cười mỉm đầu tiên, đoạn y thấp giọng cảm
ơn, Trường Canh chưa kịp ngăn cản, thì Cố Quân đã bưng bát uống cạn.

Nữ nhân theo quy củ nhìn xuống, hơi khom người lui ra một bên, người
trung niên thấy thế cười to nói: “Trương tiên sinh thật thống khoái, ta rất
thích người thẳng thắn như vậy.”

Trường Canh lập tức nôn nóng, nắm tay Cố Quân, viết: “Có độc thì phải
làm thế nào?”

Cố Quân nhất thời còn tưởng là tặc thủ không mắt kia hỏi, bình tĩnh trả lời:
“Muốn độc chết một hương tiên sinh mắt mù tai điếc, e rằng các hạ phải
mất công tìm chút dược không vị.”

Trường Canh: “…”

May mà thái độ ban đầu của Cố Quân đã hết sức ngạo mạn, câu này tuy
nghe hơi thẳng tuột, nhưng cũng không có vẻ đặc biệt khác thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.