SÁT PHÁ LANG - Trang 38

đã hoảng hốt nhảy xuống nước trước, bị nghĩa phụ quở mắng là không
trách được.

Nhưng vừa nghĩ đến khi mình nóng lòng như lửa đốt, tên sắc hoại kia lại
thảnh thơi đứng chọn son, y liền tức giận đến đau cả ngực, vô luận thế nào
cũng không dằn xuống nổi.

Thẩm Thập Lục tự dưng bị Trường Canh bỏ lại, lúng túng sờ sờ mũi, chẳng
tài nào hiểu nổi, đành phải quy cho là nam hài đều có độ tuổi hỉ nộ vô
thường như vậy. Thập Lục gia lần đầu làm cha hơi khổ não, nghĩ bụng:
“Sớm biết vậy đã giữ thiết oản khấu lại hôm sau hẵng cho, lần này giận thật
rồi, phải dỗ dành sao đây?”

Y chắp tay sau lưng đứng cách bờ sông ngầm không xa không gần, cự diên
đã ầm ầm đi qua, ánh đèn ở phần đuôi lúc sáng lúc tối, con sông ngầm phía
sau chậm rãi đóng lại, Thẩm Thập Lục chỉ khổ não giây lát, liền bắt đầu
nhìn chằm chằm hướng ngọn đèn sau, nhưng ánh mắt không rời rạc như
bình thường khi nhìn ra xa, sau đó từ từ nhíu mày.

Bỗng nhiên, thân hình y thoáng cái đã như cá bơi mà mất hút trong đám
đông, chân bước không một tiếng động, đi nhanh chóng vô cùng, chớ hề lề
mề như bình thường bước qua bậc cửa cũng phải cúi đầu nhìn cả buổi.

Trường Canh ủ rũ trở về nhà, gió nóng thổi qua nước sông lạnh buốt trên
người làm y bình tĩnh hơn, vẻ tức giận đầy trên mặt dần dần tiêu tan.

Đôi mắt y cực kỳ giống Tú Nương, khuôn mặt mới phát triển đường nét rất
sâu, có một chút không giống người Trung Nguyên… nhưng cũng không
giống ngoại tộc lắm, tóm lại đó là vẻ anh tuấn rất đặc biệt.

Trường Canh vừa bước một chân vào cửa, đã gặp lão trù nương kiễng đôi
chân bó nhìn ra ngoài, thấy y nhếch nhác, lão trù nương thoạt tiên giật nảy
mình: “Ối, sao lại biến thành như thế?”

“Không sao,” Trường Canh uể oải nói, “Có người rơi xuống sông, ta tiện
tay kéo lên, làm ướt hết cả người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.