SÁT PHÁ LANG - Trang 483

Tịch dương nặng trĩu buông xuống, khinh cừu giáp mới bắn tên chợt từ
tường viện bên kia nhảy ra.

Hơi nước phun ra dưới chân hắn, người như một tia chớp, nháy mắt đã đến
gần. Cố Quân đẩy Trường Canh ra, rút một thanh cương đao dưới cái bàn
vừa để rượu, tích tắc đã kịp đấu hai chiêu với thích khách kia.

Công phu của Cố Quân là luyện ra khi tay trần đọ sức với thiết khôi lỗi, dù
cho khinh giáp cũng đốt tử lưu kim, y lại chẳng coi là gì, thế nhưng sau hai
chiêu, Cố Quân đột nhiên lui lại – y kinh ngạc phát hiện ra tay mình vậy mà
đang run, một chút trọng lượng của cương đao lại khiến y có phần không
kham nổi.

Trường Canh vừa nhìn đã nhận thấy bất thường, đỡ lấy y, đồng thời nắm cổ
tay y, mượn luôn tay y cầm đao, tàn nhẫn tinh chuẩn đâm vào từ cằm thích
khách, mũi đao xuyên thẳng qua mặt nạ bảo hộ, “Phập” một tiếng, máu
phun như suối.

Trường Canh chẳng thèm nhìn hắn, ngón tay lập tức trượt lên mạch môn
của Cố Quân, trầm giọng nói: “Có kẻ hạ dược cho người.”

Ngực Cố Quân tê dại, trái tim tùy tâm sở dục đập loạn, y “A” một tiếng,
nhất thời thở không nổi, cảm giác tê cứng nhanh chóng lan ra tứ chi, khiến
Cố Quân đang không thấy rõ cũng không nghe rõ rất căng thẳng.

“Không sao,” Cố Quân thở gấp vài hơi, “Chỉ sợ chưa xong, ngươi…”

Cái miệng quạ đen này chưa dứt lời, trên đầu tường đột nhiên chui ra hơn
chục khinh cừu giáp, cùng lúc đó, thị vệ canh giữ bên ngoài biệt viện cũng
bị kinh động, theo tiếng mà lên.

Đám thích khách đó không biết đầu óc bị làm sao, ám sát thất bại mà vẫn
chưa chịu rút lui, nghênh đón chúng gia tướng ùa lên như tự tìm đường chết
vậy.

Thị vệ phủ An Định hầu đều là gia tướng từ chiến trường lui ra, không thể
đánh đồng với đả thủ giữ nhà, tiến thoái đúng mực, tính cơ động cực mạnh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.