SÁT PHÁ LANG - Trang 532

Cố Quân nằm một lúc, mạch suy nghĩ mau chóng bị cơn sốt cao làm rối,
mấy thứ lộn xộn tuôn hết vào đầu, lúc thì nghĩ: “Tiểu tử Trường Canh này
rốt cuộc phải làm thế nào?”

Lúc lại nghĩ: “Huyền Thiết doanh lui thủ Gia Dự quan, các huynh đệ đã
khuất đều không có người nhặt xác cho, dù là lấy da ngựa bọc về.”

Nghĩ một hồi, trong lòng y liền thủng một lỗ, gió thảm mưa sầu gì cũng
chui hết vào, sự đau lòng lúc ở trên đường đi bị một câu của Giang Sung ép
về hiện giờ quay lại, phát tác nặng nề hơn, quả thực đau không muốn sống
nữa.

Năm vạn thiết giáp chỉ một đêm đã mất một nửa…

Sau cùng, ý thức của Cố Quân dần dần mơ hồ, thay vì nói là ngủ, kỳ thực
cơ bản là ngất đi, ý thức hỗn loạn, khi mộng khi tỉnh, đủ các chuyện hiện
tại và quá khứ lộn xộn rối vào nhau, trút thẳng xuống, ký ức lâu năm như
phù quang lược ảnh nhất nhất lướt qua.

Y nhớ tới mấy năm khi mình còn nhỏ, chưa điếc cũng chưa mù, hệt như
một con bọ chét đánh mãi chẳng chịu ngoan, lão Hầu gia vừa thấy y là
dựng râu trợn mắt, hằm hằm nổi giận.

Nhưng có một lần, lão Hầu gia hiếm khi nhẫn nại dẫn y đi ngắm mặt trời
lặn ở tái ngoại.

Lão Hầu gia vóc dáng cao lớn, là người uy nghiêm, với ấu tử bé tí cũng đối
xử bình đẳng, tuyệt đối không chịu bế, miễn cưỡng dắt tay, đã là sự từ ái
hiếm hoi, cứ thế khiến người lớn phải nghiêng người khom lưng, trẻ con
phải cố gắng vươn tay, chẳng ai thoải mái. Thế nhưng Cố Quân không oán
trách, đó là lần đầu tiên y nhìn thấy tà dương như máu nơi biên thành đại
mạc, thân ảnh huyền ưng chốc chốc bay vút qua, như kim ô kéo bạch hồng,
xa gần cát vàng mờ mịt, rừng xanh tĩnh mịch, Cố Quân tuổi nhỏ cơ hồ rúng
động. (Kim ô là loài chim ba chân điều khiển xe mặt trời trong thần thoại,
sau dùng để chỉ mặt trời, còn bạch hồng là quầng sáng màu trắng xung
quanh mặt trời và mặt trăng)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.