SÁT PHÁ LANG - Trang 543

Khi Trường Canh ý thức được rời khỏi huyền ưng, thông tín lâu lắc giữa
các nơi sẽ làm lỡ chiến sự, liền bắt đầu lợi dụng Lâm Uyên các, bố trí mạng
lưới thư từ khổng lồ để phòng sẵn.

Đàm Hồng Phi và Trương Phụng Hàm há hốc mồm nhìn Trường Canh.

“Đều là chút tài mọn, gấp gáp quá ta nhất thời cũng không nghĩ được biện
pháp khác.” Trường Canh nói, “Mới đầu khi thần không biết quỷ không
hay có thể dùng tạm cho nhu cầu khẩn cấp, lâu dài thì không được, một khi
địch nhân phát hiện, thứ này sẽ không an toàn nữa, tùy tiện một hòn đá nhỏ
là bắn rơi được nó.”

Trong lòng Cố Quân nhất thời không rõ là mùi vị gì, lúc ở trong lao, không
phải y chưa từng lo lắng về Trường Canh, trước mắt xem ra, dù lúc ấy do
bản thân y điều động, cũng chưa chắc làm tốt hơn Trường Canh.

Không chỉ giữ lại nửa Huyền Thiết doanh, còn để lại một bước thuận lợi
như vậy.

Ngoài sụt sịt cảm kích vui mừng, y lại cảm thấy người thiếu niên năm đó ở
trước mặt khôi lỗi hầu kiếm chỉ biết nhắm mắt tránh né không nên trưởng
thành nhanh như vậy, là do y không trông nom tốt.

Song trước mặt người ngoài, Cố Quân không tiện cảm khái gì, chỉ nhàn
nhạt một câu: “Điện hạ suy tính chu toàn.”

“Đi thôi, Lão Đàm, theo ta đến Bắc đại doanh.” Cố Quân lấy một bầu rượu
treo sau cửa, thoáng nhìn sắc trời, ngay cả giáp trụ cũng không mặc, lấy
một tấm áo tơi rồi sải bước đi.

Trường Canh cũng đứng dậy: “Nghĩa phụ đi trước một bước, con theo
Phụng Hàm công về Linh Xu viện, kiểm kê đồ quân nhu áp tải đến.”

Sự chăm sóc và mờ ám ngắn ngủi tan thành tro bụi, hai người vội vàng đi
hai ngả.

Cố Quân và Đàm Hồng Phi dẫn theo một đội vệ binh, nhanh chóng ra khỏi
thành, đi về hướng Bắc đại doanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.