SÁT PHÁ LANG - Trang 609

ngươi đại nạn không chết, tất có hậu phúc!”

Cố Quân bị y “sụt sùi” văng đầy nước bọt vào mặt, tức khắc ngứa hết cả
mắt, không thấy “hậu phúc” ở đâu, “hậu hối” trái lại cả sọt, lập tức nổi giận
nói: “Ngươi còn mặt mũi mà nói, con mẹ nó bọn mũi lõ đổ bộ cảng Đại Cô
hơn một tháng, đốt hành cung Tây giao như bếp lò, phế vật ngươi đi đâu
mất dạng hả? Ăn cứt cũng chẳng kịp nóng!”

Thẩm Dịch: “…”

Cố Quân: “Tránh ra, tránh xa ta ra, miệng ngươi mẻ hả? Phun đầy mặt ta
rồi!”

“Việc này ta vốn không định nói tới, sợ ngươi khó chịu,” Thẩm Dịch thở
dài, xắn tay áo, không khách khí phịch mông ngay bên cạnh Cố Quân, “Lúc
ấy ta căn bản không gặp sứ đến hủy lệnh kích trống của Binh bộ, sứ vừa ra
khỏi kinh thành đã bị tiệt, đám tiểu quốc Nam Dương như cứt dê kia thừa
nước đục thả câu, không biết làm sao mò được mật đạo bọn sơn phỉ để lại,
trong một đêm như từ trên trời giáng xuống, ta không kịp đề phòng, để họ
nổ bay kho quân nhu Tây Nam.”

Mà không có lệnh kích trống, Thẩm Dịch Thống soái mới tới này căn bản
không điều động được trú quân Nam Cương.

“Ta bên đó sứt đầu mẻ trán, quả thực là ấn hồ lô xuống thì gáo lại nổi, Tiểu
Cát vừa vặn đi tìm ta, còn mang đến tờ giấy của tiểu điện hạ – lúc ấy ta vừa
xem liền cảm thấy hỏng bét rồi, đáng tiếc chẳng cách nào phân thân.”
Thẩm Dịch lắc đầu, “Sau đó chim gỗ còn đưa tới Huyền Thiết hổ phù và
phong hỏa lệnh ngươi đích thân ký phát, tuy rằng ta không biết kinh thành
lại sẽ bị vây khốn đến tình trạng này, vẫn miễn cưỡng phân ra một nửa binh
lực và tử lưu kim tồn kho, đích thân dẫn người về kinh.”

Lời còn lại y không cần nói tỉ mỉ, Cố Quân nghe thế cũng hiểu rồi, vấn đề
xảy ra trên tử lưu kim.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.