SÁT PHÁ LANG - Trang 611

Hai người im lặng nhìn nhau chốc lát, Cố Quân: “Đừng nói nhảm nữa, hiện
tại thế nào? Các huynh đệ Bắc đại doanh còn lại mấy người?”

Thẩm Dịch hơi thay đổi sắc mặt, nhất thời không tiếp lời.

Vừa thấy biểu cảm của y, trong lòng Cố Quân liền lạnh một nửa: “Lão Đàm
đâu?”

Thẩm Dịch cho tay vào lòng, tháo một thanh cát phong nhận bên dưới
khinh giáp, im lặng đặt bên gối Cố Quân.

Cố Quân ngây ra giây lát, không kịp đề phòng đụng vào một vết thương,
cắn răng không lên tiếng, đau đến mức phải im lặng cuộn tròn mình lại.

Thẩm Dịch vội đưa tay đỡ y: “Đừng, Tử Hi… Tử Hi!”

Cố Quân hất ra, khàn khàn nói: “Người Tây Dương rút lui đến nơi nào
rồi?”

Thẩm Dịch dè dặt nhìn trộm thần sắc y: “Người Tây Dương sau khi đại phá
thủy quân Giang Nam chia binh làm hai lộ, một lộ do Giáo hoàng đích thân
dẫn dắt, từ cảng Đại Cô lên bờ bức thẳng kinh thành, một lộ nhân mã khác
chủ yếu là tử sĩ Đông Doanh họ bỏ tiền thuê, dùng trọng giáp chiến xa ven
theo kênh đào tiến về phía Bắc, qua hai phủ Sơn Đông Trực Lệ, trú quân
địa phương chưa từng gặp trận thế như vậy, lập tức bị đánh tan tác, trên
đường bọn ta đã giao thủ một lần với họ, quả thật khó chơi. Sau đó Chung
Thiền lão tướng quân lộ diện ở Giang Nam, giúp đỡ Diêu Trọng Trạch
trùng chỉnh thủy lộ quân Giang Nam rải rác, tập hợp tàn quân lên miền
Bắc, giúp chúng ta một phen, đám người ấy mới đành phải nhường đường
lui tới cảnh nội Sơn Đông – hiện tại hai lộ quân Tây Dương hợp làm một,
lui về trên biển, đóng ở chư đảo Đông Doanh, chỉ sợ vẫn chưa thôi.”

Cố Quân “À” một tiếng, đôi mày cau chặt.

Thẩm Dịch vừa nãy la hét đến khô cả miệng với lưỡi, tự rót trà lạnh nốc
ừng ực, thở dài nói: “Đừng nghĩ nhiều nữa, ngươi dưỡng thương cho khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.