SÁT PHÁ LANG - Trang 898

bệnh dịch Giang Bắc. Gian tặc Dương Vinh Quế kia mưu đồ xấu xa, chúng
thuộc hạ đi báo tin cho đại doanh Giang Bắc, một dạo mất liên lạc với
Nhạn vương. Sau đó, Dương Vinh Quế kim thiền thoát xác lên phương
Bắc, Đại soái không xác định Nhạn vương là bị ép hay tự có biện pháp
thoát thân khác, liền một mặt dẫn người về kinh, một mặt để chúng thuộc
hạ ở lại phủ Dương Châu thử tìm kiếm tung tích Nhạn vương…”

Những lời này là Cố Quân dặn dò từ trước – kỳ thực lúc Trường Canh đến
Sa Hải bang, chúng thân vệ ở lại phủ Dương Châu.

Sau đó Cố Quân Bắc thượng trở về kinh thành, thật sự không yên lòng về
Trường Canh, nên vẫn để họ lại Dương Châu, bảo họ tiếp tục tìm kiếm tung
tích Trường Canh.

Cố Quân nhíu mày, trong lòng thình lình có dự cảm xấu.

“Người trong tay Dương Vinh Quế là giả,” Lý Phong xen vào, “Nói vậy
ngươi đã có tung tích của A Mân rồi?”

Thân vệ kia lấy một phong thư từ trong lòng ra: “Mời Hoàng thượng xem.”

Trên phong thư là nét chữ của Trường Canh, so với sự nắn nót bình nhật thì
chữ hơi ngoáy, còn dính ít máu.

Đầu ngón tay Cố Quân run nhẹ, y đột nhiên hiểu được năm đó khi thủ kinh
thành, Trường Canh chạy tới băng bó vết thương cho y bị “sợ máu” là tâm
tình thế nào.

Lý Phong nhận lấy, càng xem càng nhíu mày sâu hơn, qua một lúc lâu, hắn
vậy mà thở dài, không lên tiếng, đưa phong thư cho Cố Quân.

Cố Quân dùng hết toàn lực mới khiến mình trông không có vẻ hoảng loạn
gấp gáp.

Phần mở đầu lá thư coi như bình thường, cơ bản là nói nhảm – bịa một
tràng mình cơ trí kim thiền thoát xác thế nào, đào thoát khỏi tay Dương
Vinh Quế thế nào, sau đó thần xui quỷ khiến rơi vào tay Sa Hải bang, đồng
thời phát hiện lưu dân Giang Bắc một phần bị Dương Vinh Quế bí mật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.