SÁT PHÁ LANG - Trang 964

Nội thị hớn hở đáp một tiếng: “Thế nô tỳ đi chuẩn bị xe cho ngài.”

Trường Canh mỉm cười chăm chú nhìn hắn lui đi, quay người vào nhà, nụ
cười lập tức lạnh đi.

Trần Khinh Nhứ theo vào: “Ta có thể giúp gì cho ngươi?”

Trường Canh lắc đầu: “Cung yến năm nay rất nghiêm ngặt, có Tử Hi ở đó,
người ra vào đều cần qua mấy lần kiểm tra, người man ngoại trừ tam vương
tử và sứ thần, hạ nhân nhất loạt giữ trong trạm dịch, cho dù tam vương tử
man tộc kia dưới lớp da người đều là tử lưu kim, cam đoan cũng chẳng nổ
được trò trống gì – Cô cho ta mượn gian sương phòng chỉnh lại y quan là
được rồi.”

Trần Khinh Nhứ không hiểu những điều này, bởi vậy không lắm miệng,
kêu dược đồng dẫn đường.

Trường Canh chắp tay đi tới cửa, đột nhiên dừng chân, lại quay người hỏi:
“Trần cô nương, có ngân đao không?”

Vương Quả đứng trong hàng văn thần, nghe một đám văn thần Đại Lương
mau mồm mau miệng phát tiết quốc thù gia hận, dùng ngòi bút làm vũ khí
sỉ nhục sứ tiết Bắc man.

Sứ tiết Bắc man không tính là miệng mồm lanh lợi, nhưng có tiến có thoái,
một khi đề tài sắc bén đến không trả lời được, hắn sẽ chỉ cười không nói gì,
trông như thật sự nhẫn nhục đến đàm hòa vậy.

Ánh mắt Vương quốc cữu cũng dừng lại một chút ở tam vương tử cúi đầu
lặng thinh, song nhanh chóng dời đi sự chú ý – lão không có hứng thú với
tên ngốc kia, đã an bài vở kịch hay hơn.

Vương Quả không giống với đám đại nhân vật mở mồm là quốc kế dân
sinh như Phương Khâm, trong lòng biết rõ không ai coi trọng lão, dù là bọn
Phương đại nhân cũng chẳng qua là lúc cần dùng lão mới đại nhân này đại
nhân kia, sau lưng toàn gọi lão là “thái giám quốc cữu” , nói lão làm quốc
cữu gia rất “tận chức tận trách” , ngay cả đại nội tổng quản cũng kiêm luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.