SÁT PHÁ LANG - Trang 99

Cố Quân dõng dạc không ngượng: “Ngươi có thể vo tròn một chút, để nó
có vẻ đáng tin hơn, chứ không thì ta cần ngươi làm gì? Hơn nữa, có bà mẹ
ruột xui xẻo kia, thằng bé Trường Canh sau khi về kinh không thể thiếu bị
mấy lão vương bát đản làm khó dễ, lát ngươi còn phải gọt giũa ngon lành
cho ta, cứ nói tứ hoàng tử dù rằng thân thế thê khổ, nhưng tấm lòng tinh
trung báo quốc chân thành không giảm, nhất định phải thổi cho bi tình vào,
chỉ cần làm Hoàng thượng phát khóc, xem còn kẻ nào dám lắm miệng.”

Thẩm Dịch: “…”

Mới bắt y dỗ hoàng tử xong, lại bắt y làm Hoàng đế khóc.

Thẩm Dịch cười gằn gác bút: “Mực trong bụng Thẩm mỗ không đủ, Đại
soái nên mời cao nhân khác đi.”

Cố Quân: “A!”

Thẩm Dịch nghiêng đầu, thấy y không hề có thành ý chơi khổ nhục kế: “Ta
đau đầu, đau đau đau đau sắp bể rồi – Quý Bình huynh, trừ huynh ra, bên
cạnh ta không còn ai giúp đỡ, sao huynh nhẫn tâm phụ ta chứ? Trần thế thê
lương này thật là vô tình vô nghĩa, ta còn sống làm gì nữa?”

Nói xong y ôm ngực ngã vật xuống sập, dùng tư thế ván quan tài mà giả
chết.

… Nói đau đầu mà ôm ngực làm quái gì?

Trên mu bàn tay Thẩm Dịch nổi lên hàng loạt gân xanh li ti.

Nhưng lát sau, Thẩm Dịch bất đắc dĩ vẫn đành một lần nữa ngồi xuống, trải
giấy, cân nhắc câu từ mà sửa tấu chương cho Cố Quân.

Cố Quân sau khi nằm xuống không làm xác chết vùng dậy nữa, bởi vì y
đau đầu thật, Thẩm Dịch cũng biết – đây là di chứng của bát thần dược kia,
uống thuốc xong, thoạt đầu có một nén nhang tai thính mắt tinh, toàn thân
khoan khoái vô cùng, chờ một nén nhang này qua, đầu y sẽ đau như búa bổ,
vừa mở mắt liền cảm thấy hết thảy bên cạnh đang xoay vòng vòng, tất cả
thanh âm lúc xa lúc gần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.