Callahan đang dỡ đồ đạc trên tường và trên bàn làm việc của ông ta mỗi ngày, bỏ chúng vào
những chiếc hộp và bắt đầu đóng gói, ông vẫn đang cố ám chỉ rằng mình sẽ sớm rời Bedford
nhưng không đưa ra bất cứ tuyên bố chính thức nào. Liệu họ có thể chốt thỏa thuận vào
tháng Mười hai hay không? Có vẻ như là không, kể cả khi ông có thể chờ hóa đơn vào năm
sau. Callahan đã nói không. Ông nói với Bruno rằng năm sau sẽ là một năm khó khăn, Bruno
cần phải hiểu điều đó. Bruno mang chiếc mặt nạ vô cảm trong suốt cuộc nói chuyện. Nét
mặt Nick biến đổi không ngừng, hy vọng Bruno có thể thể hiện ít nhất một chút thương cảm
cho tình trạng hiện tại của ông. Chẳng có bằng chứng nào cho thấy ông ta sẽ rời đi cả. Vậy
tại sao Bruno cần phải thương cảm? Bruno đang cố gắng chơi trò cân não bởi anh không thể
biết được liệu Callahan có đang chơi xỏ mình không. Thường thì các đại diện bán hàng tốn
rất nhiều sức lực và nỗ lực để không bị lừa. Họ luôn cố gắng nhận biết khi nào khách hàng
nói thật và khi nào thì anh ta đang nói dối? Bruno hoàn toàn không muốn trở thành kẻ ngốc.
Bởi vậy Fred đã từ bỏ hy vọng với Bedford cho mục tiêu tháng Mười hai và cảm thấy không
thích thú gì khi phải đi tìm Nancy. Chẳng có lý do hợp lý nào giải thích cho sự chậm trễ của
Akon Automotive. Nếu phương pháp tiếp cận chất lượng thực sự hiệu quả thì tại sao họ lại
không có được các đơn hàng? Jay Cook nói với cô rằng ông ta muốn chiếc máy nhưng tại sao
giao dịch vẫn chưa được chốt?
Nancy đang bị tụt lại khá xa tới mức chính cô cũng thấy bất ngờ. Fred dường như không thể
làm gì để giúp cô. Cô có nhiều lý do để từ bỏ hy vọng hơn tất cả các đại diện khác gộp lại. Cô
cố gắng khiến mình bận rộn, phần lớn là để không nghĩ ngợi về đời sống cá nhân của mình.
Chồng cô, Gary, vừa đánh mất công việc kỹ sư hóa học tại M.K. Ferguson. Anh ta ở nhà cả
ngày, khoanh tròn những mẩu tin tuyển dụng trên báo và xem tivi. Gary là một trong những
nạn nhân của cuộc khủng hoảng kinh tế. Cô muốn Gary trở thành chỗ dựa tinh thần của
mình trong giai đoạn căng thẳng của công việc cũng như cuộc sống gia đình khi họ mới
cưới. Nhưng thực tế thì ngược lại, Gary đang hy vọng Nancy trở thành chỗ dựa của anh ta.
Trong lần gặp gần đây nhất với Fred, cô đã nói trong tuyệt vọng: “Hãy sa thải tôi đi. Tôi
không biết mình có thể làm gì khác. Tôi không quan tâm. Hãy phá hỏng cuộc đời tôi đi. Thật
ra thì nó vốn dĩ đã bung bét lắm rồi.”
“Nancy, không ai ở đây muốn cô rời đi cả,” Fred nói.
Pacetta luôn nói rằng cô đang làm rất tốt nhiệm vụ của mình và việc của cô là tạo dựng mối
quan hệ với các khách hàng khó tiếp cận nhất của Xerox. Nhưng năm nay, cô biết rằng mình
không thể thực hiện được mục tiêu chứ chưa nói đến việc giành một tấm vé tới Palm
Springs. Tuy nhiên, đơn hàng của Akron Automotive và một đơn hàng lớn khác có thể đủ để
giúp cô hoàn thành toàn bộ mục tiêu vào cuối năm. Những khách hàng mà cô phụ trách ghét
Xerox nhưng họ không ghét cô. Thật khó để tránh cảm giác khổ sở khi cô phải đối mặt với
những lời từ chối mỗi ngày và trắng tay hàng tháng trời.
Cô cảm thấy công việc này giống như một án phạt mà cô phải chịu đựng sau những tội lỗi
mà cô gây ra. Khi ngồi tại bàn làm việc của mình, cô sẽ nhìn đăm đăm vào chiếc điện thoại
dù biết rằng sẽ không có ai gọi để đặt hàng 10 chiếc máy photocopy, trong khi Diane, Bruno
hay Larry đều có quyền hy vọng vào những cuộc gọi như vậy vài lần trong năm. Mọi thứ đều