những năm trước, trước khi cô bước vào thế giới đầy đối đầu này. Nhưng cô nghi ngờ rằng
đây sẽ là điểm nhấn duy nhất của một năm đáng buồn, sẽ không có gì tương tự như thế có
thể xảy ra từ giờ đến tháng Mười hai. Bấy nhiêu đó vẫn là chưa đủ để kéo cô ra khỏi vũng
lầy, cô vẫn phải tiếp tục cố gắng. Cô vẫn chưa hoàn toàn mất niềm tin. Đó không hẳn là vấn
đề của cô, vấn đề là ở chỗ lãnh địa vẫy vùng của cô quá lạnh lẽo, nó khiến cô khổ sở. Cách
nghĩ ấy khiến cô cảm thấy thoải mái.
Đơn hàng này chỉ giúp cô đạt được 2/3 mục tiêu nhưng nó lại mang tới cho Fred sự khích lệ
cần thiết. Nói cách khác, ông cảm thấy hạnh phúc nhưng không quá nhiều bởi còn nhiều thứ
phải làm. Khi đội của ông hoàn thành chỉ tiêu của tháng Mười, ông đã để lại lời nhắn thoại
cho từng thành viên. Ông nói bây giờ là 12 giờ 15 phút sáng và ông đang tràn trề năng
lượng. Ông rất mong chờ vào một tháng Mười hai thành công rực rỡ. Ông muốn tất cả bọn
họ biết rằng ông tự hào khi có họ trong đội. Sáng hôm sau, khi Larry nhận được tin nhắn
thoại, ông lắc đầu và hỏi Nancy liệu hôm qua Fred có say hay không.
Fred cảm thấy tự hào về bản thân. Ông bắt đầu tính toán khoản vay thế chấp của mình và
làm việc với đại diện ngân hàng như thể anh ta đang bán cho ông một chiếc xe cũ vậy. Cuộc
thảo luận về vấn đề này kéo dài vài ngày và kết thúc một cách đầy gian truân, Fred hỏi cặn
kẽ từng dấu chấm dấu phẩy trong bản hợp đồng. Sau khi đi đến thỏa thuận, đại diện ngân
hàng trông như vừa bị cướp. Fred không ngừng đòi hỏi tỉ giá tốt hơn, một thỏa thuận có lợi
hơn và nhân viên ngân hàng thì luôn miệng thề thốt rằng anh ta đã mang tới đề nghị tuyệt
vời nhất có thể rồi. Anh ta đã đưa cho ông những gì ông muốn. Sau khi thỏa thuận được ký,
anh ta đã hỏi Kathy rằng bà cưới “sinh vật lạ” này được bao lâu rồi.
Bà trả lời 18 năm. Anh ta nói rất thông cảm với bà, rằng anh ta sẽ cầu nguyện cho bà. Bà bảo
anh ta không phải là người đầu tiên nói thế và anh ta cười lớn. Vậy ra đó là cách bà chấp
nhận. Sau khi anh ta rời đi, bà nói với Fred rằng đó là một gã gàn dở. Fred mỉm cười, điều
đó không quan trọng, quan trọng là nhiệm vụ đã hoàn thành, họ đã có một thỏa thuận có
lời. Fred biết tất cả những sự tự tin, hài lòng này sẽ nhanh chóng biến mất như mọi thứ
trong thế giới bán hàng. Không gì có thể bảo đảm cho tương lai. Đội của ông đã sắp hoàn
thành chỉ tiêu của năm và còn rất nhiều việc phải làm. Một bản kế hoạch không có tác dụng
gì nhiều. Ông phải làm nhiều hơn thế để thành công bằng mọi giá.