nữa. Anh đã tiêu tiền sao? Anh không tham gia câu lạc bộ, không tham giải golf hay giải
bowling. Anh không tham gia bất cứ hoạt động gì. Chúng ta đang thiếu tiền.”
“Ồ, nhưng đối với một số thứ, tiền sẽ rơi từ trên trời xuống,” bà bắt đầu lên giọng. “Khi anh
muốn cái sân bóng rổ, tiền ở đâu? Khi anh muốn tân trang mặt tiền thì sao?”
“Hai việc đó không giống nhau. Anh đã tính toán và lên kế hoạch cả rồi.”
“Thế còn tiền cho những thứ cần thiết: thức ăn, quần áo. Anh lên kế hoạch về sân bóng rổ
nhưng anh lại gào thét khi em rút 20 đô-la để...”
“Thế nhưng em không quản lý tiền của mình. Còn anh quản lý tiền của mình.”
“Dù có kế hoạch hay không, điều đó hoàn toàn không quan trọng,” bà nói.
“Tại sao không? Khi họ hàng hỏi về các món quà cho bọn trẻ, em sẽ làm gì? Em sẽ nói với họ
những thứ mà bọn trẻ đang cần. Đó chính là kế hoạch.”
Kathy không chắc bà hiểu chuyện này. Họ nên tiêu tiền vào những thứ họ cần, khi họ cần và
sau đó bảo thành viên khác trong gia đình chi trả cho những tiêu dùng hằng ngày? Đó là
một phần của kế hoạch sao? Họ đang tiêu nhiều tiền trong từng khoảng thời gian. Thế thì
sao?
“Khi anh tiêu hơn 2.000 đô-la, nhiều hơn so với những gì anh kiếm được, anh sẽ làm thế
nào?” Bà hỏi.
“Chúng ta sẽ phải kiếm nhiều hơn 6.000 hoặc 7.000 đô-la mỗi năm để bù đắp lại,” Fred nói.
“Vấn đề là tại sao lại phải làm như thế khi anh đã già thế này. Em không hiểu nỗi lo lắng của
anh phải không?”
“Vấn đề là gì vậy?”
“Một người nào đó có thể giúp anh làm điều anh muốn. Nếu có vấn đề gì xảy ra, anh sẽ phải
thay đổi. Nếu John rời khỏi công ty, chẳng có tí mạo hiểm nào vì vợ cậu ta có việc làm.”
“Vậy tại sao cậu ta không làm vậy?”
Fred không hiểu cuộc nói chuyện này có ý nghĩa gì bởi Kathy lại bắt đầu so sánh Fred và em
trai ông, bà tin rằng không ai trong số họ sẽ rời Xerox kể cả khi họ có chỗ dựa về tài chính
như việc vợ của John có thu nhập. Bởi vậy, Fred chuyển hướng câu chuyện.
“Anh mệt rồi. Quá tệ! Đó là cách duy nhất! Có thể anh sẽ rời đi nếu Frank không còn ở
Cleveland. Công việc này khá dễ dàng. Đó là lý do tại sao anh ở lại.”
Kathy lắc đầu, dán mặt vào chiếc bàn bếp. Với tất cả những nỗi lo lắng ông đang mang, ông
lại bảo công việc này dễ dàng? Thật vô lý. Bà tin rằng Xerox đã mang rất nhiều điều tuyệt
với tới cuộc sống của gia đình bà, sự ổn định tài chính, niềm tự hào khi làm việc cho một