câm bên bàn làm việc của Fred như thể không có bất cứ nỗi lo lắng nào, như thể ông ta đã
tìm ra lối thoát khỏi ám ảnh thắng bại. Ông ta sẽ không thể vào President’s Club năm nay
nhưng vẫn rất hạnh phúc, làm việc hiệu quả, trầm tĩnh và vui vẻ với những lời nói xu nịnh
của Fred.
“Tôi muốn nói cảm ơn và gặp cô sớm nhất có thể. Cô có thể ký vào ngày mai không?” Fred
hỏi.
Fred xông vào văn phòng của Pacetta, sau khi nghe báo cáo về hợp đồng với Wellco, Frank
đứng dậy và tiến về phía Fred. Họ đập tay với nhau, sau đó Frank vừa cố gắng vật Fred
xuống sàn, vừa cười một cách sảng khoái. Fred cảm thấy mình không khác gì một tên ngốc
khi bị Pacetta vật xuống sàn nhưng tim ông lại bất giác đập nhanh hơn bình thường.
“Thôi nào. Hãy cùng nhau thực hiện mục tiêu. Thôi nào, Freddie! Đơn hàng đó mang lại hơn
nửa triệu đô-la doanh thu cho công ty đấy!” ông nói và cố gắng đập chiếc mũ bảo hiểm
tưởng tượng của ông vào đầu Fred. “Chất lượng chính là yếu tố làm nên chuyện. Nó giúp
chúng ta bước vào văn phòng của họ và mang tới cho chúng ta đơn hàng! Đó là một chiến
thắng rực rỡ, Freddie. 100 chiếc máy đã được bán. Chúc mừng anh!”
Tối hôm đó, Fred ở nhà tận hưởng niềm hạnh phúc của mình. Ông vẫn chưa tới được Palm
Springs nhưng đơn hàng của Wellco đã giúp bù đắp lại những thỏa thuận bị ông đánh mất
suốt cả năm nay. Công ty Viễn thông Bedford sẽ giúp ông cán vạch đích. Đó là tất cả những
gì ông còn phải hoàn thành tính từ thời điểm này. Đây là ván bài được ăn cả ngã về không.