SÁT THỦ BÁN HÀNG - Trang 158

mình, mệt mỏi lo lắng một năm sẽ kết thúc thế nào với đơn hàng khó nhằn trước mặt này.
Ông cũng mệt với việc phải theo dõi sổ ngân hàng của vợ. Ông nói với Nick về lần đầu tiên
ông được Pacetta hôn lên trán. Ông tự hỏi đó có phải là nụ hôn tử thần hay không. Cuối
cùng, với việc đề cập tới Pacetta, ông đã có cơ hội lái sang thảo luận về đơn hàng.

“Giờ đang là Giáng sinh,” Nick nói, “đừng mang chuyện làm ăn vào đây”.

Nhân viên bồi bàn ngay gần đó đã nghe thấy lời của Nick và mỉm cười.

“Bruno có thông tin mới cho ông,” Fred nói.

“Tôi đang rất thiếu thời gian. Tôi không thể tiếp nhận bất cứ thông tin nào nữa.”

“Haywood đứng về phía chúng tôi,” ông đề cập tới một cái tên ở Xerox mà Nick Callahan rất
thích. Tên của Pacetta luôn khiến ông ta giận dữ như thường lệ. “Rõ ràng là nó liên quan tới
chiếc 5090.”

Nhân viên bồi bàn tiến tới bàn của họ, nở một nụ cười với Nick Callahan và nói: “Các ngài đã
từng nghe thấy khu vực cấm hút thuốc chưa? Đây là khu vực cấm bàn việc làm ăn.”

Họ cười lịch sự và tiếp tục khi anh ta đã rời đi.

“Bruno biết anh ta sắp nói gì…“

“Rốt cuộc là các anh muốn nói gì?” Nick cáu kỉnh hỏi.

“Nó rất thú vị,” Fred nói và sau đó nhượng bộ, “ông đã có bao nhiêu năm? 27 năm? Nếu tôi
có 27 năm và các con tôi đã trưởng thành, tôi sẽ muốn có ai đó đến và vứt cho tôi phí nghỉ
hưu”.

Ông đang nghĩ tới việc nghỉ hưu sớm. Ông sẽ có một đống giấy tờ trong túi của mình. Có thể
không phải bây giờ mà là 5 năm nữa. Fred muốn mình sẵn sàng. Ông đang nhượng bộ và
khúm núm. Càng thúc ép, ông sẽ càng tiến gần hơn đến phút giây khách hàng nói đồng ý
hoặc từ chối. Đó là giây phút đáng sợ nhất đối với một người bán hàng. Nếu khách hàng nói
không, bạn đành lực bất tòng tâm. Sau đó, Fred dừng việc thúc ép trong vài phút và vẫn tiếp
tục duy trì cuộc nói chuyện. Ông cần phải quay trở lại với đơn hàng càng sớm càng tốt.
Bruno ném cho Fred cái nhìn lo lắng. Không ai trong số họ muốn nghe điều Callahan muốn
nói.

“Tôi đã 47 tuổi rồi. Nhưng tôi không nghỉ hưu, tôi chuẩn bị đổi nghề,” Callahan nói.

Fred hơi ngạc nhiên bởi ông nghĩ Callahan già hơn thế. Ông ta trông già hơn độ tuổi 47 của
mình. Đây là giai đoạn khó khăn đối với ông ta. Callahan đang hoàn toàn nắm thế chủ động
ở đây. Ông ta đang vô cùng hạnh phúc nhìn họ vặn vẹo và chịu đựng. Đó là điều các khách
hàng luôn muốn được chứng kiến. Tiếng nhạc jazz bỗng trở nên ồn ào một cách lạ thường,
như thể ai đó vừa tăng âm lượng. Cuộc gặp gỡ đang hoàn toàn đi sai hướng. Callahan biết rõ
chuyện gì đang diễn ra, ông ta biết Fred đang sợ hãi. Đó là giây phút quyết định mà phần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.