Tiếng nhạc jazz lại vang lên cùng tiếng đàn piano, bass và tiếng trống hòa quyện. Fred nhìn
quanh một lượt và nhận ra quán ăn đã trống không ngoại trừ bàn của họ. Những người
khác đã quay lại làm việc nhưng có lẽ ít ai làm việc vất vả như ông và Bruno, đến giờ này
vẫn không xong nổi bữa trưa. Áo sơ mi của ông đang nhăn nhúm dưới cánh tay còn chân
ông thì tê rần như vừa chạy ma-ra-tông vậy.
“Chúng tôi đã mất 600 người ở trụ sở chính. Sẽ có rất nhiều máy móc bị thanh lý. Chúng tôi
có lý do để giảm thiểu việc in ấn và copy. Họ sẽ vứt chúng đi. Royals, Konicas, Laniers, tất cả
các hãng có trên thị trường. Không có cách nào khác, lựa chọn của tôi phải dựa trên giá cả. 5
đô-la mỗi tháng cũng là tiền. Đó là lý do sếp của các anh sẽ phải chấp nhận thôi. Ông ta là
tên ma cô đáng ghét nhất quả đất. Tôi sẽ đá ông ta ra khỏi cửa ngay khi ông ta bước vào,”
Callahan nói.
Với việc trì hoãn lắp đặt tới năm sau, Callahan rõ ràng đang cố ý tống Pacetta ra khỏi cửa dù
ông ta khá tử tế với Fred và Bruno.
“Ông biết rằng ai sẽ ở đây vào năm sau mà,” Fred nói, “Haywood, Bruno và tôi sẽ ở đây, còn
Pacetta sẽ biến mất”.
“Cảm giác cá nhân là cảm giác cá nhân. Hai lần tôi gặp ông ta, ông ta đều dối trá. Tất cả đều
dối trá.”
“Nếu ông làm như thế, ông đang hại tôi và Bruno đấy,” Fred nói trong tuyệt vọng.
“Ông đang nói về việc bị thúc ép. Ít nhất thì năm nay ông chưa từng bị thúc ép,” Bruno nói.
Anh ta tự hào vì anh ta kiếm được các đơn hàng mà không sử dụng biện pháp thúc ép. Anh
ta cảm thấy khó chịu vì những ám chỉ của Callahan.
“Tôi sẽ nói với các anh ngay bây giờ. Các anh sẽ có đơn hàng.”
Fred muốn nhảy ra khỏi đây và chạy vài vòng quanh nhà hàng này nếu nó không bị rào bởi
dây thép gai và đống chữ vẽ tường gớm ghiếc. Đó chính là khoảnh khắc ông chờ đợi cả năm
nay. Tháng Một có lẽ không phải là điều may mắn nhưng hiện tại, Callahan đã cho họ một
câu trả lời rõ ràng và ngay lập tức. Đó chính là nghệ thuật bán hàng. Đây là việc ông yêu
thích, khi hai người cố gắng giằng co để giành chiến thắng. Và quan trọng là nó hoàn toàn
không liên quan gì tới sản phẩm cả.
“Thế nhưng tôi sẽ không nói với các anh khi nào tôi cần nó. Các anh sẽ có nó vào ngày cuối
cùng của tôi ở công ty. Tôi không muốn nhìn thấy hóa đơn trước khi bắt đầu năm mới. Tôi
không muốn nhìn thấy chiếc máy cho tới năm sau.”
“Thế nhưng cách duy nhất có thể giúp chúng tôi...“ Fred cố gắng thúc ép việc lắp đặt vì lợi
ích của Pacetta.