“Hãy để chúng trong gara của các anh. Hãy coi như chúng tôi đã lấy nó và lắp đặt cạnh chiếc
xe thể thao của Haywood. Vào tháng Một và tháng Hai, các anh sẽ có nó trong gara nhà
mình.”
“Có lẽ chúng ta có thể lắp đặt nó vào tháng Một. Hãy nghe tôi nói.”
“Điều đó sẽ không xảy ra trừ khi có sự thay đổi nào đó diễn ra trong vài ngày tới,” Callahan
khẳng định.
“Ông có rất nhiều quyết định quan trọng cần phải suy nghĩ. Tôi biết. Tôi biết đòi hỏi này thật
bất hợp lý.”
“Nếu tôi có thêm 3 cuộc gặp nữa với các anh, tôi chắc chắn sẽ giao đơn hàng này cho Kodak
đấy,” Callahan dọa dẫm.
“Ông đã gây dựng được tầm ảnh hưởng qua nhiều năm. Ông vẫn luôn là một khách hàng
quan trọng của chúng tôi. Chúng tôi biết. Chúng tôi biết. Quyết định đều tùy thuộc vào ông.”
“Nếu các anh nói trắng ra từ tháng Mười, có lẽ các anh đã có nó vào tháng Mười một. Tôi
không thích các nhân viên bán hàng. Hãy để tôi yên. Tôi là món hời đối với các anh. Xerox sẽ
vứt cho người thay thế tôi những con số ngớ ngẩn mà chính anh ta có lẽ cũng không biết
chúng chui từ đâu ra. Các anh đã đánh lừa tôi bằng những nụ cười trong suốt 20 năm qua.
Các anh chưa bao giờ phải chịu bất cứ tổn thương nào từ tôi.”
“Nếu tôi thực sự nghĩ như vậy, tôi đã không ngồi đây,” Bruno nói. Anh cảm thấy bị tổn
thương khi Callahan cho rằng anh là một kẻ phiền toái. “Ông khác biệt. Phần lớn khách hàng
của tôi đều khác biệt. Tôi không lừa gạt họ. Nếu tôi lừa gạt họ, họ đã cho tôi no đòn rồi.”
“Mỗi khi anh gọi, tôi đều trì hoãn sang tuần tiếp theo. Đơn giản là anh làm theo cách anh
muốn mà thôi. Tôi sẽ không nhượng bộ đâu.”
Bruno đang ký séc trong khi Callahan thể hiện nỗi bất bình dồn nén lâu ngày của ông. Họ đã
có đơn hàng, những thứ khác chẳng có nghĩa lý gì hết.
“Vậy các anh nói rằng tôi phải ký vào đơn hàng này?” Callahan hỏi.
Fred chạm nhẹ vào chân Bruno dưới bàn khi anh chuẩn bị lên tiếng và thì thầm: “Nghe đây
này, Nick đã quyết định đặt hàng chiếc máy và bây giờ ông ta hỏi phải làm thế nào. Cá đã tự
cắn câu, đây không phải lúc phá hỏng mọi chuyện.” Họ đã thống nhất sẽ để Callahan làm chủ
mọi chuyện.
“Chúng tôi có thể có bằng chứng chứng minh rằng ông muốn chúng tôi chuyển chiếc máy
không?” Fred hỏi.
“Anh ký đi. NC là chữ cái đầu tên tôi. Thật ra thì quên nó đi cũng được.”
“Ông sẽ không muốn chúng tôi làm thế đâu.”